List truyện sắc hoàn diendanlequydon



 [ 567 bài ] 

Nông kiều có phúc - Tịch Mịch Thanh Tuyền

 
Có bài mới CN T05 22, 2022 2:22 pm
Hình đại diện của thành viên
Thượng Thần Hỏa Phượng Hoàng Bang Cầm Thú
Thượng Thần Hỏa Phượng Hoàng Bang Cầm Thú
 
Ngày tham gia: T6 T07 04, 2014 10:49 am
Tuổi: 42 Nữ
Bài viết: 2542
Được thanks: 28057 lần
Điểm: 47.32
Tài sản riêng:
Có bài mới Re: [Xuyên không - Điền văn] Nông kiều có phúc - Tịch Mịch Thanh Tuyền - Điểm: 45
Chương 551: Nương cần con.
Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Đến đầu đường, La quản sự cùng La Đại Nương, còn có tùy tùng Sở quản sự của lão hầu gia, cùng với Mục thẩm đều nghênh đón ở đây.
     
Một nhóm xe ngựa đến cửa Đường Viên, không ngừng xe, tiếp tục đi phía trước, đến Phúc Viên. Một cái là trước muốn bái kiến lão hầu gia, một cái khác là đưa lão thái gia tới nơi này.
     
Lão hầu gia chờ ở cửa Phúc Viên, đỡ lão thái gia từ trong xe xuống. Lại ôm quyền thi lễ cho Hòa vương gia, Hòa vương gia cũng khom người trả lễ.
     
Mọi người tiến vào Phúc Viên, đầy vườn trăm hoa đua nở, muôn hồng nghìn tía, còn có dưới hành lang vài chục con chim chóc cùng ca xướng kêu lên...
     
Bao nhiêu lần nửa đêm tỉnh mộng, mộng đến nơi đây, hôm nay cuối cùng trở về rồi, trong mắt Trần A Phúc đều ẩm ướt. Hòa vương gia và Sở Hàm Yên cũng kích động không thôi, nơi này lưu lại cho bọn họ quá nhiều hồi tưởng thật tốt đẹp.
     
Tiến vào chính phòng. Lão thái gia và lão hầu gia ngồi ở trên, Sở Lệnh Tuyên mang thê tử trai gái hành lễ cho họ, hai mụ mụ còn ôm Li ca nhi cùng Tiểu Châu nhi dập đầu cho ông.
     
Lễ xong, Tiểu Ngọc Nhi bỏ xuống một chút bất mãn với ông nội, chạy tới vài bước bò lên trên đầu gối lão hầu gia, ôm cổ ông mềm mại nói: "Ông nội, ông không quay về thăm Tiểu Ngọc Nhi, Tiểu Ngọc Nhi đến thăm ông nha. Ông Tiểu Ngọc Nhi rất nhớ ông, ông nhớ Tiểu Ngọc Nhi không?"
     
Cháu gái nhỏ mềm mại khiến lão hầu gia vui vẻ tràn đầy trong đáy mắt, tiếng ha ha cũng lớn hơn rất nhiều. Đến nông thôn lâu như thế, ông vẫn là lần đầu tiên vui vẻ cười to như thế.
     
Ông nói: "Nhớ, ông nội rất nhớ các cháu, đặc biệt là nhớ Tiểu Ngọc Nhi của ông."
     
Nghe ông nội dỗ ngon dỗ ngọt, Tiểu Ngọc Nhi vui vẻ mặt mày cong cong, đảm nhiệm nhiều việc nói: "Con và ca ca tỷ tỷ, còn có đệ đệ muội muội cùng đi thỉnh cầu bà nội, bà nội sẽ về nhà. Nếu như bà vẫn chưa về nhà, con và muội muội sẽ khóc cho bà xem. Muội muội khóc thật đáng thương, so với Tiểu Ngọc Nhi còn làm cho người ta đau lòng hơn nữa..." Blah blah, tiểu người ba hoa nói làm tất cả đều bật cười.
     
Mọi người ăn cơm trưa ở Phúc Viên, còn mời Trần Danh và Vương thị, Trần A Lộc đến ăn cùng nhau.
     
Sau đó, Sở Lệnh Tuyên và Trần A Phúc mang Li ca nhi cùng Tiểu Châu nhi về Đường Viên nghỉ ngơi, Hòa vương gia, Sở Hàm Yên, Vũ Ca Nhi, Minh Ca Nhi, Tiểu Ngọc Nhi đều chạy tới khu vui chơi thiếu nhi chơi đùa. Kim Yến Tử mang động vật gia ngay cả nhà cũng không vào, trực tiếp đi Hồng Lâm Sơn, cùng đi, còn có một nhà bốn đứa Vượng Tài.
     
Ngụy ma ma và Thu Nguyệt cùng Hòa vương gia đồng thời trở về, Hòa vương gia cho hai người các nàng nghỉ, để Ngụy ma ma trở về đoàn tụ cùng một nhà La quản sự, Thu Nguyệt đi Vượng Sơn thôn đoàn tụ cùng người nhà. Thu Nguyệt hiện thời đã đính hôn một người họ Lý tòng quân lục sự của cùng Hòa vương phủ, cuối năm thành thân, tiểu Lý tướng quân cũng cùng đi bái kiến nhạc phụ mẫu với nàng.
     
Hơn sáu mươi người hộ vệ phân tán ở bên trong mấy phòng hạ nhân ở đằng sau khu vườn, còn dư lại ba mươi mấy người không đủ ở, đi ở trong nhà thôn dân Thượng Thủy thôn. Hộ viện của La gia đến, một bộ phận cũng đành phải đi trong nhà thôn dân ở. ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ lequydonD^d^l^q^d
     
Quý này đúng là thời điểm hải đường nở rộ, mỗi một góc Đường Viên đều là đóa hoa màu hồng phấn, xinh đẹp cực kỳ.
     
Sở Lệnh Tuyên và Trần A Phúc không lòng dạ nào thưởng thức cảnh đẹp, bởi vì La quản sự nói với bọn họ, sáng hôm nay nhận được thư La tuần phủ phái người đưa đến, La lão thái quân cùng Lla đại phu nhân, La Tứ gia, La tứ nãi nãi phỏng đoán buổi chiều ngày mai sẽ tới Đường Viên.
     
Sở Lệnh Tuyên muốn ra roi thúc ngựa đi Ảnh Tuyết Am vấn an Bụi, còn muốn kiểm tra một chút đường xá. Nếu như đường núi không tốt, lại phải tu sửa một phen. Dù sao lão thái quân thân thể không tốt, sợ tròng trành. Đương nhiên, hắn sẽ không nói cho Bụi chuyện La lão thái quân muốn đến cùng tất cả trai gái của hắn đều đến, cũng không cho phép La quản sự nói. Sợ Bụi có chỗ chuẩn bị kiếm cớ, lại sợ Bụi thừa nhận không được lựa chọn trốn tránh.
     
Sở Lệnh Tuyên vô cùng tiếc nuối mẫu tử Sở Hoa lần này không tới, bởi vì Sở Hoa lại mang thai.
     
Trần A Phúc thì thu thập phòng thu xếp cho La gia, cùng với một chút công việc chiêu đãi. Mặc dù rất nhiều chuyện La quản sự đều chuẩn bị rồi, nhưng Trần A Phúc vẫn phải lại nhìn xem một phen.
     
Đường Viên không lớn, đưa Di Nhiên Cư trước đó Sở Hàm Yên ở cho lão thái quân và đại phu nhân trụ, Kình Viện Trần Đại Bảo trụ thì để cho La Tứ gia cùng La tứ nãi nãi ở.
     
Hai người Trần A Phúc mang Sở Hàm Yên, cặp đôi nhỏ trụ Yến Hương Cư, an bài Hòa vương gia, cặp đôi lớn, Tiểu Ngọc Nhi đi Phúc Viên ở. Về sau Hòa vương gia mãnh liệt yêu cầu ở Lộc Viên, Trần A Phúc cũng đồng ý.
     
Bận đến chạng vạng, Trần A Lộc lại tới thỉnh một nhà Trần A Phúc, còn có phụ tử lão thái gia, Hòa vương gia đi Lộc Viên ăn bữa "cơm rau dưa".
     
Sau khi ăn xong, sắc trời còn chưa tối đen, Hòa vương gia muốn đi phòng cũ Hưởng La thôn nhìn một chút. Trần A Phúc không đồng ý, nói hôm nào lại đi cùng cậu. Hiện tại trời tối rồi, ngày mai rất bận rộn.
     
Nàng mộtt tay dắt Hòa vương gia, một tay dắt Sở Hàm Yên, mấy người đứng ở cửa hướng tây Lộc Viên nhìn lại. Phía trước trong ruộng trồng là cây cải dầu, hoa hoàng non nớt, mảng lớn đất đai nhà cửa kia là Hưởng La thôn, dõi mắt chỗ uốn lượn là Hồng Lâm Sơn, đều bao phủ ở trong sương mù trầm trầm.
     
Hòa vương gia cũng bị cảnh sắc xinh đẹp này cảm động, còn ngâm nga một thủ khúc thơ ca của đại thi nhân thời đại này miêu tả hồi hương.
     
Sở Hàm Yên hé miệng cười nói: "Trông thấy bên này, con nhớ đến mấy khúc đồng dao là mẫu thân dạy bọn con hát."
     
Hòa vương gia cười nói: "A, ta cũng còn nhớ."
     
Về Yến Hương Cư, Trần A Phúc vẫn không ngủ, chờ Sở Lệnh Tuyên.
     
Sở Lệnh Tuyên trở về lúc nửa đêm, hai người lại thương lượng một phen, mới nghỉ ngơi.
     
Ngày hôm sau, người Đường Viên lại là một trận bận rộn. Tại buổi chiều giờ Thân, đầy tớ đi đón người đến báo, lão thái quân hai khắc sau sẽ tới Đường Viên.
     
Sở Lệnh Tuyên dẫn Trần A Phúc cùng một đám con gái canh giữ ở cửa Đường Viên chờ, lão thái gia và lão hầu gia canh giữ ở cửa Phúc Viên nhìn xa bên này.
     
Lão thái gia và lão thái quân là cùng thế hệ, không cần chờ đợi ở cửa, nhưng bởi vì nhi tử của mình thương con gái người ta, ông cũng đành phải hạ thấp tư thái.
     
Vốn là Hòa vương gia cũng muốn đến chờ, Sở Lệnh Tuyên không đồng ý, để cậu chơi ở Lộc Viên, về sau lại dẫn đi gặp.
     
Hai khắc ồ sau, đến mười mấy chiếc xe ngựa cùng vài chục người cưỡi ngựa.
     
Sở Lệnh Tuyên mang thê tử trai gái khom mình hành lễ ở một chiếc xe ngựa lớn trước nhất, xe ngựa truyền tới một thanh âm hiền lành: "Đứa bé ngoan."
     
Nghe thanh âm, lão phu nhân mặc dù tê liệt, nhưng những chức năng khác thân thể còn rất tốt.
     
Lão thái gia cùng lão hầu gia bước nhanh đi đến trước xe ngựa. Lão thái gia trước ôm quyền cười nói: "Lão thân gia khỏe, chúng ta có vài chục năm không gặp mặt rồi."
     
La lão thái quân nói: "Sở lão thái gia, ông gọi sai rồi, ta không nhớ có cửa thân gia quý như ông."
     
Lão hầu gia lại vội vàng khom người vấn an với xe ngựa: "Lão thái quân, từ biệt hơn mười năm, vãn bối thật là nhớ. Aiz, hổ thẹn, đều là vãn bối không tốt, khiến lão nhân gia ngài kéo bệnh thể thuyền xe mệt nhọc, đi đường xa như thế."
     
La lão thái quân hừ lạnh một tiếng, nói câu: "Lão thái bà thuyền xe mệt nhọc không phải là bởi vì ngươi, không cần ngươi hổ thẹn."
     
Mặt lão hầu gia đỏ tới mang tai, lại khom người ôm quyền nói: "Hổ thẹn, hổ thẹn."
     
Xe ngựa trực tiếp tiến vào Đường Viên, người một nhà Sở Lệnh Tuyên cũng đi vào, chỉ có hai cha con lão thái gia và lão hầu gia niềm nở mất mát đứng ở nơi đó. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh
     
Đi đến ngoài viện, lão thái quân được bà tử cõng ra, đặt lên trên giường nhỏ, trực tiếp mang tới Di Nhiên Viện.
     
Trần A Phúc dẫn sáu con trai con gái đến dập đầu cho lão thái quân cùng đại phu nhân, bọn nhỏ lại hành lễ cho La Tứ gia cùng tứ nãi nãi.
     
Lão thái quân rất gầy, bởi vì hiếm thấy ánh mặt trời, mặt hiện lên vẻ xanh trắng. Nhưng lão nhân gia đặc biệt hiền lành, cười tủm tỉm, chẳng hề dọa người, mỗi đứa bé đều sờ sờ, lại cho bọn họ lễ ra mắt.
     
Bà phi thường hài lòng với Trần A Phúc, cười nói: "Đứa bé ngoan, là đứa có phúc khí. Gả cho Tuyên Nhi bốn năm, thế nhưng sinh năm đứa bé."
     
Sau khi ăn xong, Sở Lệnh Tuyên để bọn họ nghỉ ngơi hai ngày, ngày kia lại đi Ảnh Tuyết Am.
     
Nhắc tới Ảnh Tuyết Am, lão thái quân liền lão lệ giàn giụa, nói: "Không, ngày mai sẽ đi. Ta muốn nhanh chóng đón Vân nhi trở về, ta muốn nói với nàng, người khác không cần nàng, ta cần!"
     
Lão phu nhân nói khiến cho bọn người Trần A Phúc chảy nước mắt.
     
Tiểu Ngọc Nhi gan lớn, vội vàng nói: "Quá mỗ mỗ, Tiểu Ngọc Nhi cũng muốn bà nội, cha con, mẫu thân đều muốn bà nội, còn có ông nội, cũng muốn bà nội."
     
Vũ Ca Nhi và Minh Ca Nhi thấy muội muội tỏ thái độ, cũng cùng nhau nói: "Dạ, chúng con đều cần bà nội."
     
Bọn họ nói chọc tất cả đều cười. Lão phu nhân nói: "Các con đều là đứa bé ngoan. Có cháu trai cháu gái ngoan như thế, Vân nhi cũng không phải chặn lại tức giận."
     
Ngày hôm sau giờ Tị, từ trong Đường Viên chạy ra mười mấy chiếc xe ngựa, cùng với hai mươi mấy người cưỡi ngựa, đi hướng Hồng Lâm Sơn.
     
Đầu buổi trưa, một nhóm xe ngựa đi đến Ảnh Tuyết Am. Lại dọc theo tường đi ra phía sau, đi đến trước một cái cửa hông, vài chiếc xe ngựa từ nơi này tiến vào am ni cô.
     
Lúc này, Bụi đang tụng kinh ở trong thiện phòng của mình. Đột nhiên nghe được ngoài cửa sổ một trận tiếng huyên náo, bà nhíu nhíu mày, đứng dậy ra thiện phòng, trông thấy Sở Lệnh Tuyên đi vào thiền viện.
     
Sở Lệnh Tuyên cười nói: "Nương, nương xem ai tới thăm người?"
     
Hắn vừa tránh ra, sau lưng đi ra Trần A Phúc cùng mấy người hài tử, Vũ Ca Nhi và Minh Ca Nhi lớn tiếng kêu "bà nội".
     
Bụi đầu tiên là ngẩn ra, sau lại cười rộ lên, nói: "Các con đến rồi? Tuyên Nhi đáng giận, hôm trước cũng không nói cho ta biết." Lại cười nói: "Yên Nhi cao lớn như thế rồi, a, Vũ Ca Nhi, Minh Ca Nhi..."
     
Một nữ hài hơn hai tuổi xinh đẹp đi lên trước nói: "Bà nội, bà nội, còn có con, con là Tiểu Ngọc Nhi, con sớm đã muốn tới thăm bà rồi."
     
"A, Tiểu Ngọc Nhi, đứa bé ngoan." Bụi vui vẻ nói.
     
Trần A Phúc và Sở Lệnh Tuyên lại từ trong tay hạ nhân tiếp nhận Li ca nhi cùng Tiểu Châu nhi, tiến lên cười nói: "Nương, xem một chút, Li ca nhi và Tiểu Châu nhi cũng tới thăm nương." Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh}{|)&@#@
     
"A, Li ca nhi, Tiểu Châu nhi, sao các con cũng tới rồi? Các con còn nhỏ như thế." Bụi nhìn đăm đăm nhìn bọn họ, trong miệng lẩm bẩm nói.
     
Bây tâm tình giờ Li ca nhi cùng Tiểu Châu nhi vô cùng tốt, một đứa kêu "A a", một đứa phun bong bóng nhỏ, ở xuân dương chiếu xuống, sắc màu rực rỡ.
     
Vũ Ca Nhi và Minh Ca Nhi chạy qua đến ôm chân bà, cùng kêu lên nói ra: "Bà nội, theo chúng con về nhà đi."
     
Tiểu Ngọc Nhi không chân ôm, liền tiến lên kéo tà áo bà nói: "Bà nội, bà không ở nhà, chúng con rất tịch mịch nha."
     
Sở Lệnh Tuyên lại nói: "Nương, vốn là muội muội còn muốn tới thăm nương. Nhưng mà con bé lại mang thai, không cho nó đến, nó đều khóc."
     
Đang nói, đằng sau truyền tới một thanh âm già nua mà lại quen thuộc: "Vân nhi, Vân nhi..."
     
Bụi ngẩn ra, lẩm bẩm: "Tiếng của nương, nương? Là ta nghe lầm sao?"
     
Đám người Sở Lệnh Tuyên tránh ra một con đường, La lão thái quân được người nâng vào.
     
Lão phu nhân nhìn thấy Bụi, lệ rơi đầy mặt, đưa ra một bàn tay gầy trơ cả xương, khóc sụt sùi: "Vân nhi, Vân nhi, Vân nhi của nương, con chịu khổ rồi. Nhiều năm như thế, con cô đơn, một mình ở am ni cô nương tựa cửa chùa, thật đáng thương. Vân nhi, về nhà với nương, người khác không cần con, nương cần con, nương cần con..."
     
Bụi vừa nghe, quỳ rạp xuống đất, bò vào trong lòng lão thái quân khóc rống lên: "Nương, nương ơi!"

Hết chương 551.


_________________
Truyện hoàn:

Xuyên không- Điền văn Hành trình ở viễn cổ

Xuyên không - Huyền huyễn Triệu hoán sư khuynh thành (làm chung)

Xuyên không- Điền văn Xuyên qua làm nông phụ

Xuyên không- Thú nhân Kiếm sống nơi hoang dã

Xuyên không- Điền văn- Không gian Sổ tay sinh tồn khi bị chồng ruồng bỏ

Xuyên không- Điền văn Con gái nhà nông

Xuyên không- Điền văn Nông Kiều có phúc

Xuyên không- Điền văn Đại nương tử tiểu nàng dâu (làm chung)

Xuyên không - Thú nhân Xuyên đến bộ lạc nguyên thủy

Xuyên không Diễm Phu Nhân (làm chung)

Xuyên không - Dị giới  Ngự linh sư thiên tài (làm chung)

Truyện đang edit:

Xuyên không - Trùng sinh Cùng trời với thú

Xuyên không- Huyền huyễn Tà vương đế phi: Nghịch thiên thuần thú sư (làm chung- Drop)

Hiện đại - Trùng sinh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương (làm chung -Drop)


Xem thông tin cá nhân
10 thành viên đã gởi lời cảm ơn ChieuNinh về bài viết trên: My Nam Anh, Niu kinh, Phuongphuong57500, Tuyet Le Kim, ayu', dhkh, hh09, lovesky, ngoc241083, xichgo
     
Có bài mới T2 T05 23, 2022 2:48 am
Hình đại diện của thành viên
Thượng Thần Hỏa Phượng Hoàng Bang Cầm Thú
Thượng Thần Hỏa Phượng Hoàng Bang Cầm Thú
 
Ngày tham gia: T6 T07 04, 2014 10:49 am
Tuổi: 42 Nữ
Bài viết: 2542
Được thanks: 28057 lần
Điểm: 47.32
Tài sản riêng:
Có bài mới Re: [Xuyên không - Điền văn] Nông kiều có phúc - Tịch Mịch Thanh Tuyền - Điểm: 31
Ngoại truyện 1: La Vân 1.
Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Sáng sớm, nắng sớm tà tà chui vào song cửa sổ, chiếu vào một góc kính thủy tinh, phản xạ ra ánh sáng màu, phá lệ chói mắt. La thị liếc mắt kính thủy tinh lớn xa xa, do dự một chút, vẫn ngồi ở trước bàn trang điểm dựa vào bên giường gỗ lim chạm trổ.
     
Trong gương đồng trên bàn trang điểm, khuôn mặt phụ nhân không quá rõ ràng, màu da thoáng mang màu vàng nhạt trong gương đồng, đầu tóc đã ngang tai, mặc bối tử màu hổ phách. Cho dù đã hoàn tục đã hơn năm tháng, bà vẫn chưa có thói quen bôi phấn vẽ lông mày. Bộ dáng như thế, tương tự cùng khuôn mặt mỹ nhân xinh đẹp đã rất xa xưa, nhưng lại khác lạ.
     
Thời gian mười bốn năm, mang đi thanh xuân, tao nhã. Đã từng khuất nhục, trước mắt phong sương không chỉ ở trên mặt, còn ở trong lòng. Thần chung mộ cổ, mõ kinh văn, dài lại không thể dài nữa...
     
Bà cho rằng, chấm dứt hồng trần ngày qua ngày, năm qua năm, mãi cho đến chết. Lại thì ra, mười bốn năm kia như một trận khói nhẹ, tung bay ở trong không trung, đã tìm không thấy bóng dáng.
     
Chỉ là, mười bốn năm bay đi kia, là kiếp nạn trong đời của bàg, cướp đi trượng phu của bà, hạnh phúc của bà, gia đình của bà, thay đổi cả đời bà.
     
Hiện thời bà lại trở về, đã không phải là Bụi, là La Vân, La thị, còn có "La phu nhân" trong miệng người khác. Mẹ già của bà bồi bà ở Đường Viên, con cháu của bà lại ở bên cạnh bà, gia đình bà, hạnh phúc, hình như lại mất mà lại được.
     
Mất mà lại được sao? Hẳn là chưa từng...
     
"Bà nội, chúng ta nên đi qua chỗ quá mỗ mỗ rồi."
     
Sau lưng truyền tới một thanh âm mềm mại, kéo suy nghĩ La Vân trở lại.
     
La Vân cười rộ lên, quay đầu lại, nhìn thấy một tiểu cô nương hai ba tuổi đi tới. Tiểu cô nương mặc váy ngắn nhỏ màu xanh nhạt, chải lấy hai cái chỏm nhỏ, đáng yêu vô cùng.
     
La Vân nói: "Tiểu Ngọc Nhi, tại sao con không ngủ thêm một lát nữa?"
     
Tiểu Ngọc Nhi đi đến bên cạnh La Vân nói,: "Điểu điểu nói, dậy sớm một chút, thân thể khỏe." Lại buồn bực nói: "Bà nội, kính thủy tinh soi một cách vô ích, gương đồng không trắng trắng. Trên mặt có bụi, gương đồng nhìn không thấy rõ." ChieuNinh:{\|}[email protected]#$ &^* lequydonD^d^l^q^d
     
La Vân cười cười không nói gì, cầm lấy nón màu Đinh Hương trên bàn trang điểm đội ở trên đầu. Mũ có chút giống mũ nữ tử người Phiên mang, lại không hoàn toàn giống, kỳ dị lại không tính khoa trương, còn thêu vài đóa hoa nhỏ bản sắc ở phía trên.
     
Đây là con dâu Trần thị làm cho bà, Trần thị hiện thời thích nhất là làm mũ cho bà, đã kêu người mang đến mười mấy cái. Hình thức, màu sắc khác nhau, đẹp mắt lại lịch sự tao nhã.
     
Tiểu Ngọc Nhi lại khoa trương trừng to mắt, lớn tiếng nói: "Oa, bà nội thật trôi trôi (trắng trắng)."
     
Bộ dáng nho nhỏ đều khiến La Vân cùng nha đầu hầu hạ bật cười.
     
La Vân xoa bóp mặt của bé, nói: "Tiểu tinh linh, giỏi nói nhất." Sau đó, dắt nàng cùng đi Di Nhiên Viện.
     
La lão thái quân đón Bụi về Đường Viên, cũng không theo La đại phu nhân cùng La Tứ gia về trong nhà phủ Thạch Châu, mà là tiếp tục ở tại Đường Viên. Bà nói là, đi đường xa như vậy, bà lão già khọm đã chịu không được lăn qua lăn lại. Chỉ có trong này dưỡng tốt thể cốt, lại về phủ Thạch Châu.
     
La đại phu nhân và phu nhân quản gia La phủ, nhất định phải trở về. La Tứ gia phải thượng nha môn, cũng nhất định phải trở về. La tứ nãi nãi giúp đỡ đại phu nhân chủ trì việc bếp núc, cũng phải đi về. Như vậy, chỉ có La Vân không gì vướng víu, cả người nhẹ nhàng bồi lão thái quân dưỡng thân thể ở Đường Viên.
     
La lão thái quân an bài như vậy, không nói đến người khác, cho dù là La Vân đều biết rõ bà là vì cái gì, nhưng cũng đành phải ở đây cùng với bà.
     
Không chỉ như thế, lão phu nhân còn cường ngạnh mà giữ Tiểu Ngọc Nhi tiểu quỷ miệng rộng ngọt ngào ở Đường Viên. Cho dù ai cũng nhìn ra Trần thị không nỡ, cũng đành phải cắn răng để cô gái nhỏ lưu lại.
     
Cô gái nhỏ quả nhiên đáng yêu, chọc cho lão phu nhân và La Vân ngày ngày tâm tình tốt đẹp.
     
Đại tôn tử Vũ Ca Nhi cũng ở quê hương, không có trụ Đường Viên, ở tại Phúc Viên bồi ông nội, mỗi ngày sẽ chạy sang Đường Viên nhiều lần. Đương nhiên, Tiểu Ngọc Nhi mỗi ngày cũng sẽ chạy thật nhiều lần đi Phúc Viên. Bởi vì tiểu huynh muội đi đứng nhanh nhẹn, còn thích thông báo tình huống từng người, hai cái sân cho dù có một chút gió thổi cỏ lay hai bên đều sẽ biết. La Vân không muốn biết, nhưng thanh âm kia lại mạnh mẽ chui vào trong lỗ tai bà.
     
La lão thái quân ở tại Di Nhiên Viện, La Vân mang Tiểu Ngọc Nhi trụ thiền viện lúc trước, hiện thời đã đổi thành Thanh Phong Viện.
     
Vừa tiến vào Di Nhiên Viện, có thể ngửie thấy được một mùi thuốc nhàn nhạt. La Vân đặc biệt thỉnh Quy Linh sư phụ đến khám bệnh xem mạch cho lão thái quân, khai dược, hơn nữa Trần A Phúc cho vài khối nhỏ kỳ dược Vô Trí đại sư đưa nàng, hầm thành nước thuốc ngâm mỗi đêm, thể cốt lão phu nhân tốt hơn rồi.
     
Còn chưa vào nhà, Tiểu Ngọc Nhi liền bắt đầu kêu lên: "Quá mỗ mỗ, Tiểu Ngọc Nhi và bà nội đến bồi bà ăn cơm cơm."
     
Trong phòng truyền đến tiếng cười của La lão thái quân: "Được, được, quá mỗ mỗ đang chờ đây."
     
Lão phu nhân nằm nghiêng ở trên giường, La Vân đút cho bà nửa chén cơm, đầy tớ liền nhận lấy chén tiếp tục đút, La Vân đi trên bàn ăn cơm. Tiểu Ngọc Nhi là trước tự mình ăn một chút, rồi sau đó đầy tớ lại đút một chút.
     
Mấy ngày hôm trước La Vân mới bắt đầu ăn trứng gà. La Vân sau khi hoàn tục, vẫn luôn không muốn ăn mặn. Lão thái quân đau lòng khuê nữ thân thể không tốt, khuyên nhiều ngày, khuê nữ mới bắt đầu ăn trứng gà. Nhưng mà thịt này nọ vẫn chưa ăn, nhưng người cùng bàn ăn bà vẫn có thể tiếp nhận.
     
Sau khi ăn xong, Tiểu Ngọc Nhi liền muốn đi Phúc Viên "Thượng khóa", lão sư là nàng đại nha đầu Đông Nguyệt, trải qua Hạ Nguyệt huấn luyện chính quy, tài liệu dạy học là xếp gỗ cùng tranh liên hoàn trước kia Trần A Phúc lưu lại. Đệ tử trừ Tiểu Ngọc Nhi cùng Minh Ca Nhi ra, còn có Đại Long cùng hài tử mấy người đầy tớ.
     
Trước khi đi, Tiểu Ngọc Nhi lại mời mọc lão thái quân: "Quá mỗ mỗ, mặt trời hôm nay vô cùng tốt đó, bà đi Phúc Viên phơi nắng đi. Còn có thể nhìn con và ca ca luyện võ công, còn có nhiều nhiều điểu điểu." Kỳ thật, bé lại muốn mời bà nội đi cơ. Chỉ là, nàng mời mọc thật nhiều lần, bà nội đều không đi, bà nội không muốn gặp ông nội.
     
Nghĩ đến bọn họ luyện võ công, lão phu nhân lại là một trận cười cởi mở. Nói: "Được, được, nếu như mặt trời đẹp, quá mỗ mỗ liền đi xem cháu cố ngoại luyện võ công."
     
Chứng kiến Tiểu Ngọc Nhi chạy ra khỏi cửa phòng, La Vân lại bắt đầu mát xa cho lão thái quân.
     
Lão thái quân than thở trò chuyện: "Vân nhi, mặc dù Nghiễm Triệt tổn thương lòng con, thế nhưng chuyện cũng không thể trách hắn. Tiên đế khiến hắn làm như vậy, hắn có thể không làm sao? Không làm, chính là kháng chỉ. Hắn để cho con xuất gia, cũng là bảo vệ con, là kế sách tạm thời. Mấy năm này, hắn không có thay lòng, vẫn nhớ con, cũng không chút nào chùn tay mà bức bách Vinh Chiêu vào am ni cô. Hắn hiện tại làm hết thảy, đều là vì để cho con tâm hồi ý chuyển. Vân nhi, chúng ta không bức con, chỉ hy vọng con có thể từ từ suy nghĩ thông suốt, lại cũng không thể quá cố chấp. Năm nay con bốn mươi lăm tuổi rồi, đã không còn cảnh xuân tươi đẹp. Nếu thật đợi đến con già động không được nữa, muốn tha thứ hắn, nghĩ kỹ sống tốt qua ngày, cũng muộn ..."
     
Lão phu nhân nhất nói chuyện này, La Vân không nói gì, cắn chặt môi, chờ lão phu nhân thầm thì.
     
Mẹ già, ca ca, tẩu tử, tất cả người nhà mẹ đẻ đều nói bà cố chấp. Mặc dù con trai con gái không nói rõ, nhưng trong lòng bọn họ cũng tất nhiên là nghĩ như thế. ChieuNinh tại: www.veroniquederoide.com
     
Bà cũng biết rõ hắn làm hết thảy là bất đắc dĩ, là biến tướng bảo vệ mình. Nhưng mà, nghĩ đến mình bị bức ép xuất gia, độc thân ở am ni cô nhớ con nhớ đến đau đớn triệt để tim gan, mà hắn lại cùng một nữ nhân khác ôm nhau triền miên, bà liền chịu không nổi ...

Hết ngoại truyện 1.


_________________
Truyện hoàn:

Xuyên không- Điền văn Hành trình ở viễn cổ

Xuyên không - Huyền huyễn Triệu hoán sư khuynh thành (làm chung)

Xuyên không- Điền văn Xuyên qua làm nông phụ

Xuyên không- Thú nhân Kiếm sống nơi hoang dã

Xuyên không- Điền văn- Không gian Sổ tay sinh tồn khi bị chồng ruồng bỏ

Xuyên không- Điền văn Con gái nhà nông

Xuyên không- Điền văn Nông Kiều có phúc

Xuyên không- Điền văn Đại nương tử tiểu nàng dâu (làm chung)

Xuyên không - Thú nhân Xuyên đến bộ lạc nguyên thủy

Xuyên không Diễm Phu Nhân (làm chung)

Xuyên không - Dị giới  Ngự linh sư thiên tài (làm chung)

Truyện đang edit:

Xuyên không - Trùng sinh Cùng trời với thú

Xuyên không- Huyền huyễn Tà vương đế phi: Nghịch thiên thuần thú sư (làm chung- Drop)

Hiện đại - Trùng sinh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương (làm chung -Drop)


Xem thông tin cá nhân
7 thành viên đã gởi lời cảm ơn ChieuNinh về bài viết trên: Niu kinh, Phuongphuong57500, Tuyet Le Kim, ayu', dhkh, ngoc241083, xichgo
     
Có bài mới T2 T05 23, 2022 2:31 pm
Hình đại diện của thành viên
Thượng Thần Hỏa Phượng Hoàng Bang Cầm Thú
Thượng Thần Hỏa Phượng Hoàng Bang Cầm Thú
 
Ngày tham gia: T6 T07 04, 2014 10:49 am
Tuổi: 42 Nữ
Bài viết: 2542
Được thanks: 28057 lần
Điểm: 47.32
Tài sản riêng:
Có bài mới Re: [Xuyên không - Điền văn] Nông kiều có phúc - Tịch Mịch Thanh Tuyền - Điểm: 31
Ngoại truyện 2: La Vân 2
Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

La lão thái quân đã nói hết lời nên nói, mặc dù không được khuê nữ trả lời thuyết phục, nhưng mà lộ ra thần sắc thỏa mãn. Ngày ngày nhắc tới như thế, khuê nữ dù sao cũng có thể nghe lọt một chút. Con rể lại cố gắng muốn quay lại như thế, chậm rãi sẽ làm nó mềm lòng.
     
Aiz, giải quyết chuyện của khuê nữ, mình cho dù có chết cũng có thể nhắm mắt.
     
Lúc này, có người đến báo, nói Tống bà tử Hưởng La thôn dẫn cháu nội nhỏ một đầu máu đến. La Vân vừa nghe, vội vàng đứng dậy đi ngoại viện.
     
Hiện thời La Vân, trừ ở nhà hầu hạ lão thái quân ra, cùng với ngậm kẹo đùa cháu, còn sẽ xem bệnh miễn phí cho thôn nhân.
     
Y thuật của bà chẳng hề cao siêu, chỉ có thể trị một chút cảm mạo cảm cúm đơn giản, cùng với ngoại thương không nghiêm trọng. Một ít bệnh này, thôn nhân giống nhau không nỡ xuất tiền xem bệnh, uống thuốc. Tuyệt đại đa số người có thể chống được, nhưng một số ít người lại càng kéo càng nặng, đặc biệt là người già và trẻ nhỏ thân thể căn bản kém.
     
Hiện tại, bộ phận người này cuối cùng có thể không tốn tiền xem bệnh rồi. Các thôn dân đều đặc biệt cảm kích "La phu nhân", nói nàng là Bồ Tát sống.
     
Bởi vì xem đều là bệnh nhẹ, dùng phần lớn là thảo dược. Bà sẽ thu mua người hái thuốc hoặc thôn dân đưa thảo dược, cũng sẽ cho người đi thị trấn mua một ít dược liệu khá hơn một chút, ngẫu nhiên sẽ còn tự mình mang vài người đi Hồng Lâm Sơn hái thuốc.
     
Cháu trai nhỏ Cẩu Nhi của Tống bà tử đùa giỡn cùng bọn nhỏ, bị một tảng đá nện ở đỉnh đầu. Trên đầu Cẩu Nhi máu chảy đến trên mặt, cùng nước mắt trộn lẫn cùng một chỗ, lại dùng tay vừa lau, bàn tay nhỏ bé khuôn mặt nhỏ nhắn đều là máu, cực dọa người. Nếu là người nhà khác, sớm tìm đại phu trong thôn trị liệu, không chỉ cách gần đó, tay nghề đại phu vẫn muốn tốt hơn nhiều.
     
Nhưng Tống bà tử trong nhà nghèo, lại thói quen tiết kiệm, liền ôm cháu nội đến Đường Viên.
     
La Vân vội vàng dùng nước đun sôi để nguội rửa sạch miệng vết thương của Cẩu Nhi, miệng vết thương rất dài, dùng cỏ cầm máu đập nát còn ngăn không được máu, mà trước một chút dược tốt đều dùng xong rồi.
     
La Vân gấp gáp lên, nói: "Miệng vết thương quá lớn, thảo dược chỗ này của ta không ngăn được máu..."
     
Tống bà tử nghe, hù dọa khóc lớn lên.
     
Lúc này, tùy tùng của Sở Nghiễm Triệt Sở quản sự chạy tới, đưa qua vài viên thuốc nói: "Lão gia chúng ta để tiểu nhân tới đưa thuốc cầm máu, đập nát ra bôi ở trên vết thương, có lẽ có thể đỡ hơn."
     
Sở Nghiễm Triệt vừa rồi đúng lúc tản bộ ở bên ngoài Phúc Viên, chứng kiến thương thế hài tử có chút nặng, sợ La Vân dược trị không được. Ông là võ tướng, bất cứ lúc nào đều chuẩn bị dược ngoại thương, liền kêu Sở quản sự đưa tới.
     
Trước đó La Vân cự tuyệt quá nhiều lần Sở Nghiễm Triệt kêu người đưa tới dược, nhưng lần này việc gấp phải tùy cơ ứng biến, liền nhận lấy. Đập tan viên thuốc ra bôi ở trên vết thương, quả thật máu liền ngừng chảy. La Vân lại xức một chút dược trị ngoại thương, băng bó đầu Cẩu Nhi lại.
     
Tống bà tử thiên ân vạn tạ.
     
Bọn họ đi rồi, đầy tớ bẩm báo, lão thái quân đi Phúc Viên chơi, chơi đến cao hứng, bữa cơm trưa liền ở lại bên kia ăn. Bữa cơm trưa giống nhau Tiểu Ngọc Nhi và Vũ Ca Nhi phần nhiều ăn ở Phúc Viên, mà cơm tối hai đứa bé đa phần ăn ở Đường Viên. Diendanlequydon~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
     
Hai đứa bé không ở nhà, ngay cả mẹ già cũng đi, La Vân liền cầm lấy đai buộc đầu làm cho mẹ già đi Lộc Viên, cùng nhau thiêu thùa may vá với Vương thị.
     
Bà hiện tại đặc biệt sợ cô đơn, sợ bên cạnh không có thân nhân. Nếu như trong nhà chỉ có một mình bà, những cảm giác vắng vẻ đã rất xưa kia ở am ni cô liền sẽ giống như nước thủy triều vọt tới, bà đặc biệt không thích loại cảm thụ này.
     
Cho nên, chỉ cần mẹ và các cháu không ở trong nhà, lại không có bệnh nhân, thì bà sẽ gọi La quản sự cùng La Đại Nương cùng nhau lớn lên đến nói chuyện một chút. La quản sự đi phủ Định Châu làm việc, La Đại Nương mấy ngày hôm trước lại vào kinh đi thăm con cháu, bà chỉ phải đi Lộc Viên.
     
Vương thị cùng La Vân tuổi gần sấp sỉ nhau, lại là thân gia, có rất nhiều đề tài chung. Vương thị thường xuyên sẽ đến Đường Viên ghé chơi, cũng là một người bằng hữu duy nhất ở nơi này La Vân hay nói chuyện.
     
La Vân không biết là, La lão thái quân từng nhiều lần lén lút thỉnh Vương thị tới nhà chơi, không chỉ bởi vì Trần gia là thân gia với bọn họ, cũng bởi vì Vương thị "Nhìn thông suốt". Nàng ấy đã từng có nhiều bất hạnh như vậy, nhưng bây giờ sinh sống được đặc biệt hạnh phúc, cũng thật rất vui mừng. Trần A Phúc trước khi đi cũng nhờ Vương thị trò chuyện nhiều cùng La Vân, có thể biến tướng khuyên nhủ La Vân.
     
La Vân đi ra Đường Viên, thu hết vào mắt là mảng lớn ruộng lúa phía trước, bông lúa ở trời thu chiếu rọi xuống càng thêm vàng rực rỡ. Bà đi đến hướng bắc, còn chưa tới Phúc Viên, có thể nghe được tiếng cười đùa của bọn nhỏ bên trong, cùng với tiếng chim hót, còn thỉnh thoảng có tiếng cười lớn của Sở lão thái gia.
     
La lão phu nhân xuất thân từ võ tướng gia, rất hào sảng. Cha bà cùng phụ thân Sở lão thái gia là họ hàng xa thêm bạn tốt, khi bà tuổi còn bé lúc liền đặc biệt quen thuộc cùng Sở lão thái gia. Hơn nữa nông thôn không chú ý, lão phu nhân ngồi nghiêng ở trên ghế mây nhỏ đi Phúc Viên la cà, cũng không thấy được có cái gì không ổn.
     
Nghe được những thanh âm quen thuộc kia, tim La Vân lại co rút. Những người thân của bà đều ở trong cái sân kia, nhưng bà lại không thể đi vào dung nhập ở trong đó.
     
Không phải là không thể, là bà không bước ra được một bước kia.
     
Bà khát vọng thân tình, khát vọng dịu dàng, còn có người đã xa cách một đời ... hắn. Cũng biết rõ mình chỉ cần thoáng đè xuống không cam lòng, thoáng nhu hòa mềm mại một chút, không cần kiên trì như vậy, bà liền có thể có được hết thảy mong muốn. Bà cũng sẽ thỏa mãn giống như Vương thị, đồng dạng vui vẻ, khiến mẹ già vui mừng, để trai gái yên tâm.
     
Nhưng mà, nàng bà chính là làm không được.
     
Lúc đi ngang qua cửa chính Phúc Viên, dư quang chứng kiến cửa chính đang mở ra. Bà bước vội qua, vẫn thoáng nhìn trong sân một đám hài tử vây quanh mẹ già đang ngồi nghiêng ở trên ghế.
     
Thất Thất mắt sắc thấy bà, lớn giọng gọi "bà nội". Sở Nghiễm Triệt mạnh mẽ ngẩng lên đầu nhìn lại hướng cửa, chỉ thấy một mảnh váy áo màu hổ phách bay đi qua.
     
Sở Nghiễm Triệt đi nhanh vài bước đến ngoài cửa, nhìn qua bóng lưng La Vân đè nặng thanh âm hô: "Vân nhi."
     
La Vân dừng bước chân một chút, tiếp tục đi lên phía trước.
     
Sở Nghiễm Triệt tiến về phía trước vài bước lại hô một tiếng: "Vân nhi."
     
La Vân dừng lại, lại không quay đầu.
     
Sở Nghiễm Triệt nói: "Vân nhi, chúng ta bây giờ là hàng xóm, không có việc gì có thể đi nhà bên cạnh trò chuyện. Nếu như nàng không muốn nhìn thấy ta, ta đi hậu viện." ChieuNinh~^&*dien~dan~lequydon{}:D^d^l^q^d
     
La Vân bức lui nước mắt trong mắt, bước nhanh đi đến Lộc Viên.
     
Sở Nghiễm Triệt ngơ ngác nhìn bóng dáng tiến vào Lộc Viên. Sau lưng truyền đến thanh âm cao hứng của Tiểu Ngọc Nhi: "Ông nội, bà nội nói chuyện với ông rồi! Bà nội không tức giận sao? Nha, quá tốt rồi!" Lại kéo vạt áo Sở Nghiễm Triệt mềm giọng nói: "Viết viết thư cho mẫu thân."
     
Sở Nghiễm Triệt quay người trở lại, cười ha ha ôm Tiểu Ngọc Nhi dậy, nói: "Con tiểu nhân tinh này." Lại nhỏ giọng nói ở bên tai nàng: "Bà nội còn đang tức giận. Nhưng mà, chậm rãi sẽ tốt."
     
Vương thị thấy La Vân đến, hết sức cao hứng, thỉnh bà ngồi xuống trên giường. Cười nói: "Muội mới vừa từ bên cạnh Phúc Viên kia lại đây, nghe nói La lão thái quân muốn lưu ở nơi đó ăn cơm, La tỷ tỷ liền ăn ở nhà muội đi. Quản gia của muội đi thị trấn, hai người chúng ta ăn cũng náo nhiệt."
     
La Vân vui vẻ tiếp nhận mời mọc, cười nói: "Vậy thì quấy rầy rồi."
     
Cách vách tiếng cười thỉnh thoảng từ ngoài cửa sổ bay vào, khiến tiểu viện yên tĩnh này cũng rất náo nhiệt. Những thanh âm kia, giọng lão thái gia và Tiểu Ngọc Nhi, Vũ Ca Nhi là lớn nhất, ngẫu nhiên còn có hai tiếng cười của La lão thái quân.

Hết ngoại truyện 2.

_________________
Truyện hoàn:

Xuyên không- Điền văn Hành trình ở viễn cổ

Xuyên không - Huyền huyễn Triệu hoán sư khuynh thành (làm chung)

Xuyên không- Điền văn Xuyên qua làm nông phụ

Xuyên không- Thú nhân Kiếm sống nơi hoang dã

Xuyên không- Điền văn- Không gian Sổ tay sinh tồn khi bị chồng ruồng bỏ

Xuyên không- Điền văn Con gái nhà nông

Xuyên không- Điền văn Nông Kiều có phúc

Xuyên không- Điền văn Đại nương tử tiểu nàng dâu (làm chung)

Xuyên không - Thú nhân Xuyên đến bộ lạc nguyên thủy

Xuyên không Diễm Phu Nhân (làm chung)

Xuyên không - Dị giới  Ngự linh sư thiên tài (làm chung)

Truyện đang edit:

Xuyên không - Trùng sinh Cùng trời với thú

Xuyên không- Huyền huyễn Tà vương đế phi: Nghịch thiên thuần thú sư (làm chung- Drop)

Hiện đại - Trùng sinh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương (làm chung -Drop)


Xem thông tin cá nhân
7 thành viên đã gởi lời cảm ơn ChieuNinh về bài viết trên: Phuongphuong57500, Tuyet Le Kim, ayu', dhkh, lovesky, ngoc241083, xichgo
 [ 567 bài ] 
           
 



Thành viên đang xem chuyên mục này: Google [Bot], Mái ngố răng nhô, Ngọc Anh xinh đẹp, oanh phạm và 850 khách


Bạn không thể tạo đề tài mới
Bạn không thể viết bài trả lời
Bạn không thể sửa bài của mình
Bạn không thể xoá bài của mình
Bạn không thể gởi tập tin kèm
Google [Bot]

Bây giờ là T2 T03 27, 2023 9:43 am

Lần truy cập trước: T2 T03 27, 2023 9:43 am


Thoát [ Google [Bot] ]


Đề tài nổi bật 
[Cổ đại - Trùng sinh] Trọng sinh cao môn đích nữ - Tần Giản

1 ... 137, 138, 139

2 • [Xuyên không - Trùng sinh] Cùng trời với thú - Vụ Thỉ Dực

1 ... 186, 187, 188

3 • [Hiện đại - Trùng sinh] Gia khẩu vị quá nặng - Hắc Tâm Bình Quả

1 ... 160, 161, 162

[Cổ đại - Trùng sinh] Ký sự của tiểu nương tử - Vân Nhất Nhất

1 ... 40, 41, 42

5 • [Xuyên không] Cuộc sống điền viên của Tình Nhi - Ngàn Năm Thư Nhất Đồng

1 ... 180, 181, 182

[Xuyên không - Huyền huyễn] Triệu hoán sư khuynh thành - Vô Ý Bảo Bảo

1 ... 179, 180, 181

7 • [Xuyên không - Dị giới] Phế sài muốn nghịch thiên Ma Đế cuồng phi - Tiêu Thất Gia - Hoàn

1 ... 229, 230, 231

8 • [Xuyên không - Dị giới] Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên

1 ... 270, 271, 272

9 • [Xuyên không - Điền văn] Nông kiều có phúc - Tịch Mịch Thanh Tuyền

1 ... 187, 188, 189

10 • [Hiện đại - Hào môn] Nữ phụ bạch liên hoa này tôi không làm nữa - Ma An

1 ... 27, 28, 29

11 • [Hiện đại] Quân hôn Tổng giám đốc thô bạo của tôi - Nam Mịch

1 ... 143, 144, 145

12 • [Hiện đại] Ảnh hậu làm quân tẩu - Đông Nhật Nãi Trà

1 ... 73, 74, 75

[Cổ đại - Trùng sinh] Tướng phủ đích nữ - Trầm Hoan

1 ... 121, 122, 123

14 • [Xuyên không] Nữ nhân sau lưng đế quốc Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng (phần 1)

1 ... 165, 166, 167

15 • [Xuyên không] Con đường vinh hoa của Thái tử phi - Tú Mộc Thành Lâm

1 ... 53, 54, 55

16 • Cuộc thi Miss List truyện sắc hoàn diendanlequydon năm 2020 (Tổng kết trang 16)

1 ... 49, 50, 51

17 • [Cổ đại - Trùng sinh] Chỉ yêu chiều thế tử phi - Mại Manh Miêu

1 ... 76, 77, 78

18 • [Xuyên không - Dị giới] Tà phượng nghịch thiên - Băng Y Khả Khả

1 ... 148, 149, 150

19 • [Xuyên không - Dị thế] Thiên tài cuồng phi - Băng Y Khả Khả

1 ... 88, 89, 90

[Hiện đại] Hào môn tranh đấu I Người tình nhỏ bên cạnh tổng giám đốc - Hàn Trinh Trinh

1 ... 485, 486, 487



Thành viên nổi bật 
ChieuNinh
ChieuNinh
đêmcôđơn
đêmcôđơn

Khách

Khách

Khách

Khách

Lại Thị Lan Anh: Tôi muốn được truy cập vào truyện sắc  ngôn tình
Shop - Đấu giá: Mẹ Bầu vừa đặt giá 201 điểm để mua Mercedes
Shop - Đấu giá: Đăng Tiểu Hy vừa đặt giá 200 điểm để mua Pikachu
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 200 điểm để mua Tiên nữ
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 201 điểm để mua Thiên thần xanh
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 201 điểm để mua Bướm Hồng Vàng
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 201 điểm để mua Bươm bướm tím 2
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 209 điểm để mua Ngọc xanh 5
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 563 điểm để mua Ngọc xanh 6
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 384 điểm để mua Hồng ngọc 3
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 697 điểm để mua Sparkly Diamond
Ban chieu: có ai có list truyện k chia sẻ mình với
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 404 điểm để mua Dây chuyền đá Amethyst
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 411 điểm để mua Đá Amethyst
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 345 điểm để mua Ngọc tím 3
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 200 điểm để mua Cung Sư Tử
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 200 điểm để mua Cầu thủy tinh Tatty
daisy hoàng lan: Cho em hỏi sao dạo này em không nghe đọc truyện được nuqax vậy ạ . Kể cả truyện trước đây e đã từng nghe luôn
Shop - Đấu giá: Mẹ Bầu vừa đặt giá 201 điểm để mua BMW
Shop - Đấu giá: ChieuNinh vừa đặt giá 201 điểm để mua Bird kiss
Shop - Đấu giá: ChieuNinh vừa đặt giá 200 điểm để mua Đàn gà
Shop - Đấu giá: Mèo Mướp Thích Ngủ vừa đặt giá 201 điểm để mua Bé đi ngựa quay
Kha linh: Cho mình hỏi sao được  cấp phép đọc truyện ngôn tình sắc á
Shop - Đấu giá: zin zin zin vừa đặt giá 200 điểm để mua 3 sao xanh
Shop - Đấu giá: zin zin zin vừa đặt giá 200 điểm để mua Ngựa trời (kiểu 1)
huucanhlaitin: Mọi người cho mình hỏi cách chèn hình vào bài đăng ạ? Mình chèn mãi nó vẫn báo spam
Shop - Đấu giá: Mẹ Bầu vừa đặt giá 201 điểm để mua Audi
Shop - Đấu giá: Mèo Mướp Thích Ngủ vừa đặt giá 201 điểm để mua Hamster phiêu cùng âm nhạc
Duy Khôi: Sau 6 năm thì đã onl lại và ngáo ngư �
Duy Khôi: Hello bà con �

Powered by phpBB © phpBB Group. Designed by Vjacheslav Trushkin.