Trang 187/189
|
[ 567 bài ] |
|
Nông kiều có phúc - Tịch Mịch Thanh Tuyền
T7 T05 21, 2022 2:16 pm |
|
Thượng Thần Hỏa Phượng Hoàng Bang Cầm Thú
|
|
Ngày tham gia: T6 T07 04, 2014 10:49 am Tuổi: 42 Bài viết: 2544 Được thanks: 28062 lần Điểm: 47.32
|
Tài sản riêng:
|
|
 Re: [Xuyên không - Điền văn] Nông kiều có phúc - Tịch Mịch Thanh Tuyền - Điểm: 31
Chương 549: Cùng nhau trở về. Editor: ChieuNinh_dd.lequydon Mười hai tháng giêng, Sở Lệnh Tuyên và Tam lão gia, Sở Lệnh Vệ trở về. Đồng thời cùng trở về với bọn họ, còn có lão thái gia và Minh Ca Nhi. Lão thái gia là trở về qua trăng rằm cho đôi song thai nhỏ. Sở Lệnh Tuyên rất khổ sở nói "Đại cữu cùng Đại cữu nương của ta đều đi Đường Viên, vô luận chúng ta khuyên như thế nào, nương ta đều không đồng ý hoàn tục." Trần A Phúc nghe cũng rất bất đắc dĩ. Tất cả mọi người biết rõ, Bụi cũng không phải thật tâm hướng phật, bà chỉ là xấu hổ và giận dữ, ủy khuất, không cam lòng. Để cho bà liên tục đứng ở trong phật môn một mình bị tổn thương, thân nhân không đành lòng. Nếu như bà thật như Đan thái hậu, chỉ có tìm được an ủi ở trong phật môn, trừ lão hầu gia ra, người nhà bà có lẽ cũng liền chấp nhận. Chỉ tiếc, trời không chìu lòng người. Đan thái hậu bởi vì là thái hậu, cho dù bà sớm liền muốn xuất gia, nhưng vì Hoàng thượng, bà cũng chỉ có thể tiếp tục đứng ở trong hoàng cung. Ở sau khi Hoàng thượng thật sự ngồi vững vàng giang sơn, không biết bà có thể đã được như nguyện hay không. Trần A Phúc khuyên nhủ: "Mẹ như vậy, đã ở trong dự liệu của chúng ta. Chờ hài tử lớn chút nữa, chúng ta lại đi cầu. Cái gọi là chỗ đến kim thành, kiên định, một ngày nào đó sẽ khiến mẹ hồi tâm chuyển ý." Sở Lệnh Tuyên gật gật đầu, thở dài nói: "Cũng đành phải như thế." Lại nói: "Cha ta cũng nhớ hài tử, nhưng ông không muốn để nương ta một mình trơ trọi sống ở Ảnh Tuyết Am, cũng đành phải lưu ở Phúc Viên, cách hai ba ngày đi dạo ở Hồng Lâm Sơn. Cho dù ông không thấy được nương ta, cũng cho nương ta biết rõ cha ta đang ở phụ cận cùng bà." Hắn cầm hai dây chuyền nhỏ bằng gỗ tử đàn ra, nói: "Đây là nương ta cho Li ca cùng Tiểu Châu Nhi, là bà đặc biệt xin ở Quy Linh sư phụ, ngâm qua chén thuốc, có lợi cho thân thể hài tử." Mười lăm tháng giêng, tiểu song song trăng rằm. Sáng sớm liền cân cho tiểu huynh muội, Li ca nhi mười cân, Tiểu Châu Nhi năm cân rưỡi, mọi người đối với bọn họ trưởng thành đều tương đối hài lòng. Mặc dù Tiểu Châu Nhi hiện tại còn nhẹ hơn chút so với rất nhiều hài tử mới vừa sinh ra, nhưng khỏe mạnh, đáng yêu, tốt hơn nhiều so với trong tưởng tượng. Hôm nay, Sở gia bày tiệc rượu, hơn phân nửa hoàng thân quý thích kinh thành, thế gia danh môn đều phái người đến. Lão thái gia, Sở Lệnh Tuyên, Tam lão gia, Sở Lệnh Vệ, Sở Lệnh Trí ở ngoại viện chiêu đãi nam khách, tam phu nhân mang Sở Hoa, Sở Hàm Yên chào hỏi nữ khách ở Đinh Hương phòng. Làm người ta không nghĩ tới là, Hinh Hòa trưởng công chúa cùng Phùng Diệu Hoa thế nhưng lại đến. Sở Hàm Yên vừa nhìn Phùng Diệu Hoa, liền sợ lên. Tam phu nhân nắm tay nàng, nhỏ giọng nói: "Các nàng là tới nịnh bợ chúng ta, lấy ra khí thế đi." Tiểu cô nương lại rầu rĩ nói: "Con không thích các nàng." Tam phu nhân cười nói: "Không thích thì không để ý, đại tỷ nhi nhà chúng ta, cho dù đặt xuống dung mạo với người khác, bọn họ cũng chỉ có nhìn." Vinh Hòa trưởng công chúa tới hàn huyên cùng tam phu nhân, Phùng Diệu Hoa ẩn xuống không cam lòng trong mắt, cười tủm tỉm tới kéo tay Sở Hàm Yên. Sở Hàm Yên mặt không cười, lại uốn người tránh khỏi. Tam phu nhân cười nói với Sở Hàm Yên: "Con xem, Vinh Tĩnh, Chu cô nương, Dương cô nương đang chào hỏi con này, đi qua chơi cùng các nàng đi." Sở Hàm Yên nghe, liền xoay người tìm bạn thân chơi. Phùng Diệu Hoa tức giận đến đỏ mắt lên, vừa muốn mắng chửi, nghe được tiếng ho khan của Vinh Hoa, vẫn phải nuốt vào lời muốn nói. Trước bữa cơm trưa, ý chỉ của Đan thái hậu và Trương hoàng hậu trước sau đến. Thái hậu ban thưởng cho tiểu huynh muội hai chuỗi ngọc vòng thất bảo, hai chuỗi hồng xạ hương châu, hai thanh ngọc Như Ý, hoàng hậu ban thưởng tiểu huynh muội hai tôn kim Kỳ Lân, hai cái khóa ngọc nhỏ. Đối mặt hoàng ân mênh mông cuồn cuộn như thế, không có người nào không hâm mộ. Sau khi ăn xong, những khách nhân xem hí khúc, Trần A Phúc mang hai đứa bé về chính phòng nghỉ ngơi. Cũng thỉnh Trần Vũ Tình và Trần A Mãn, Mao thị đi trắc phòng nghỉ ngơi một chút, ba người các nàng hiện thời đều mang thai. Trung tuần tháng hai, thời tiết ấm dần, lão thái gia lại chuẩn bị mang Minh Ca Nhi đi nông thôn ở. Trần A Phúc chuẩn bị cho bọn họ rất nhiều thứ, kể cả hai mươi mấy bộ xiêm y từ trong ra ngoài, còn có thật nhiều vật dụng hàng ngày. Lão thái gia và lão hầu gia cũng không có nữ nhân thu xếp, những vật này phần lớn là Trần A Phúc giúp đỡ chuẩn bị. Lão thái gia còn có tam phu nhân hiếu kính, lão hầu gia cơ bản liền dựa vào Trần A Phúc. Tiểu Ngọc Nhi nghe nói thái gia gia lại muốn dẫn đại ca đi nông thôn thăm bà nội, thương tâm đến không thôi, ngày ngày khóc rống: "Đại ca Nhị ca thay nhau đi, chính là không mang theo Tiểu Ngọc Nhi, như thế nào có thể như vậy... Ô ô ô..." ChieuNinh:{\|} [email protected]#$ &^* lequydonD^d^l^q^d Sở Lệnh Tuyên đau lòng khuê nữ, thương lượng cùng Trần A Phúc: "Nàng xem khuê nữ khóc đến bao nhiêu đáng thương, liền để cho nó đi thôi, mang theo nhiều người một chút. Lại nói, nhạc phụ nhạc mẫu cũng ở nơi đó." Tiểu Ngọc Nhi vừa nghe có cửa, liền nước mắt rào rạt nhìn mẫu thân, méo miệng nói: "Mẫu thân, mẫu thân, Tiểu Ngọc Nhi van cầu người ..." Vũ Ca Nhi nghe, cũng cầu tình giúp muội muội, nói: "Mẫu thân, liền để muội muội đi thôi, con sẽ trông chừng nó." Nhìn một chút Tiểu Ngọc Nhi khỏe mạnh hơn hài tử cùng lứa, Trần A Phúc gật đầu đồng ý, vẫn nói: "Có thể đi, nhưng không thể ở lâu." Tiểu Ngọc Nhi và Vũ Ca Nhi nghe, một trận hoan hô, Minh Ca Nhi lại mím miệng khóc lên. Sở Lệnh Tuyên ngày ngày bị mấy tên tiểu tử thối ầm ĩ đến nhức đầu, cũng không có kiên nhẫn gì với bọn họ, nhíu mày trách mắng: "Con cũng đi chơi rồi, như thế nào còn tranh cùng muội muội? Lại nháo, liền đi úp mặt vào tường sám hối." Minh Ca Nhi sợ phụ thân, nhanh chóng ngậm miệng lại, không tiếng động nức nở. Trần A Phúc kéo Minh Ca Nhi qua, lau nước mắt cho cậu, lại dỗ dành vài câu. Bọn họ chuẩn bị hai mươi tháng hai lên đường. Kết quả đầu một ngày Sở Lệnh Tuyên nhận được thư La Đại cữu phái người đưa đến, nói La lão thái quân đau lòng khuê nữ, muốn đích thân đi khuyên Bụi, kêu Sở Lệnh Tuyên cũng đi Đường Viên giúp đỡ cùng nhau khuyên. Bọn họ chuẩn bị đầu tháng ba lên đường, khi đó thời tiết ấm áp. La lão thái quân đã sáu mươi bảy tuổi, tê liệt ở giường vài chục năm, bà lại muốn tự mình đi. Sở Lệnh Tuyên vừa cảm động, lại vừa đau lòng. Cùng thương lượng với Trần A Phúc: "Bà ngoại ta muốn đi Đường Viên, dứt khoát nàng cũng mang bọn nhỏ cùng đi. Già, bé, nhiều người như thế khuyên bà, nương ta dù là tâm địa sắt đá, cũng sẽ bị hòa tan." Lại nói: "Không phải là hiện tại, chờ một chút, đầu tháng ba, thời tiết ấm áp lại đi." Từ mẹ già gần thất tuần, cho tới cháu nội mới mấy tháng, đơn thuốc lần này mạnh nhất, Bụi khẳng định ngăn cản không nổi. Nếu như thế này cũng không thể để cho bà hoàn tục, vậy bà là thật một lòng hướng phật, cũng không nhất định phải khuyên nữa. ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ lequydonD^d^l^q^d Trần A Phúc gật đầu đồng ý, lại bắt đầu chuẩn bị đồ cho bọn nhỏ. Sở Lệnh Tuyên lại đi thương lượng với lão thái gia, để bọn họ chậm vài ngày lại đi. Hai mươi lăm tháng hai, ngày đó ban đêm Sở Lệnh Tuyên không ở nhà. Trần A Phúc mang Li ca nhi cùng Tiểu Châu Nhi cùng nhau tiến vào không gian, tối nay giờ tý Kim Yến Tử lại muốn đi ra ngoài. Không nói Kim Yến Tử hưng phấn, Kim Bối cũng hưng phấn không chịu được. Kim Bối là một muội muội tốt, nó không phải là chim di trú, nhưng nó sợ Kim Bảo ca ca tịch mịch, vẫn luôn bồi nó, chưa từng đơn độc ra không gian. Kim Yến Tử nghe nói ma ma cùng Sở phụ thân sẽ mang tất cả hài tử cùng nhau về Phúc Viên, càng cao hứng, chít chít nói: "Ma ma, cũng dẫn theo thối Đại Bảo đi. Chúng ta cùng nhau trở về, đại đoàn viên, thật tốt. Không có hắn, vẫn sẽ thiếu chút gì đó." Hết chương 549.
|
|
|
|
 |
|
|
 |
CN T05 22, 2022 12:28 am |
|
Thượng Thần Hỏa Phượng Hoàng Bang Cầm Thú
|
|
Ngày tham gia: T6 T07 04, 2014 10:49 am Tuổi: 42 Bài viết: 2544 Được thanks: 28062 lần Điểm: 47.32
|
Tài sản riêng:
|
|
 Re: [Xuyên không - Điền văn] Nông kiều có phúc - Tịch Mịch Thanh Tuyền - Điểm: 32
Chương 550: Có phúc. Editor: ChieuNinh_dd.lequydon Nghe Kim Yến Tử nói, Trần A Phúc giật mình. Lần này người cả nhà đều trở về, thiếu mỗi thối Đại Bảo, thật đúng là tiếc nuối. Nhưng mà, khiến vị tôn đại thần này hồi hương, hình như rất không dễ dàng. Nhưng mà, cũng không phải là không thể được. Nàng cười nói: "Cục cưng thật thông minh, xác thực như thế." Lại nói: "Sẽ kêu cả A Lộc, không có hắn, cũng không tính đại đoàn viên." Kim Yến Tử chít chít cười nói: "Đúng nha, đúng nha, như thế nào đã quên cậu A Lộc, nên đánh." Nói xong, còn dùng một mảnh cánh tát cái đầu nhỏ của mình một cái. Giờ tý vừa đến, Kim Yến Tử và Kim Bối liền gấp không thể chờ bay ra không gian. Ngày hôm sau chạng vạng, Hòa vương gia từ trong cung tan học hồi vương phủ. Nghe Thu cô cô nói, Sở phu nhân phái người đưa tin đến, Kim Bảo và Kim Bối trở về, thỉnh cậu đi Sở gia ăn cơm tối. Hòa vương gia đoạn thời gian gần đây vẫn luôn ngóng trông Kim Bảo cùng Kim Bối, nghe thì cực vui, vội vàng dẫn thật dài cùng ngắn ngủi đi Sở gia, trừu trừu cùng cuồn cuộn này vài ngày vẫn luôn ở tại Sở gia. Cơm tối bày ở đại trên bàn bát tiên phòng sảnh phòng chính phòng, người một nhà vây tại một chỗ ăn cơm, ngay cả Tiểu Ngọc Nhi đều lên bàn. Bên trái bên cạnh bàn bát tiên bày một cái kỷ trà cao, trên kỷ trà cao có một cái bàn lớn, Kim Bảo cùng Kim Bối ăn cơm ở đó. Bên phải bên cạnh bàn bát tiên bày một cái bàn nhỏ thấp bé, một nhà thật dài ăn cơm tại đây. Lúc ăn cơm, Vũ Ca Nhi và Minh Ca Nhi liền đặc biệt rắm thối nói cùng Hòa vương gia một nhà của mình sẽ hồi hương, còn sẽ để tiểu cữu cữu cùng đi. Hòa vương gia nghe xong, cũng kéo tay áo Trần A Phúc muốn đi trở về theo. Trần A Phúc nói: "Ta cũng muốn cho con cùng nhau trở về chơi, chỗ đó có nhiều hồi tưởng của chúng ta như vậy. Nhưng mà, Hoàng thượng và thái hậu nương nương có thể đồng ý không?" Sở Hàm Yên cũng muốn để Hòa vương gia cùng đi chơi, nói: "Hòa vương gia, huynh liền cẩn thận nói một chút cùng Hoàng thượng và thái hậu nương nương thôi. Huynh còn nhớ rõ Đường Viên và Phúc Viên sao?" Hòa vương gia gấp gáp la lên: "Ta đương nhiên còn nhớ, không chỉ còn nhớ Đường Viên và Phúc Viên, còn nhớ rõ con đường nhỏ giữa hai viện, còn có Lộc Viên và Hưởng La thôn, ta nằm mơ đều từng trở về." Lại cực kỳ nghiêm túc cam kết: "Mọi người yên tâm, ta sẽ nghĩ biện pháp để hoàng huynh và mẫu hậu đáp ứng." Khi cậu nói đến đường nhỏ giữa Phúc Viên và Đường Viên, Sở Lệnh Tuyên và Trần A Phúc nhìn nhau cười một tiếng. Mặc dù không nói chuyện, nhưng bọn họ biết rõ suy nghĩ trong nội tâm hai bên - - con đường nhỏ kia, chứng kiến không nỡ, động tâm, hiểu nhau, mến nhau của hai người bọn họ... Sở Lệnh Tuyên lại nói: "Hòa vương gia nên cẩn thận xin chỉ thị cùng Thánh thượng và thái hậu nương nương. Nếu bọn họ đích xác không cho ngài trở về, đừng cáu kỉnh, chờ ngài lớn lên một chút trở về nữa cũng được." Hòa vương gia gật gật đầu, nói: "Sở tướng quân yên tâm, ta sẽ thương lượng kỹ cùng bọn họ." Diendanlequydon~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d Hòa vương gia đi cầu Hoàng thượng và thái hậu thật lâu, nói cậu nhớ nông thôn, nằm mộng cũng muốn về đi xem một chút, còn khóc, mới để cho bọn họ đồng ý. Hoàng thượng đặc biệt tìm đến Sở Lệnh Tuyên, kêu hắn nhất định phải bảo đảm an toàn của tiểu thập nhất. Trung gian còn có một việc nhỏ xen giữa, khi Lý Hiên biết rõ Hòa vương gia muốn cùng một nhà Sở tướng quân về Đường Viên, cũng khóc rống muốn cùng đi, nói cậu cũng có hồi tưởng chỗ đó. Thụy Vương Gia không đồng ý, giảng dạy không nghe, còn đá cậu hai cước. Trần A Phúc nghe nói, lại dẫn bọn nhỏ đi Thụy Vương phủ chơi một ngày, nói chờ Lý Hiên lớn lên sẽ cùng nhau trở về chơi nữa. Nàng không cầu tình giúp, mình mang hài tử đã đủ nhiều rồi, không muốn lại nhiều thêm một tiểu tổ tông. Mồng tám tháng ba buổi chiều, Sở Lệnh Tuyên dẫn tổ phụ, thê tử trai gái, cùng với Hòa vương gia lên đường đi huyện Thông. Ở trạm dịch huyện Thông một đêm, buổi sáng hôm sau lên thuyền rời bờ. Lần này hai thuyền là Sở gia, càng xác thực lại nói là cửa hàng Phúc Vận Lai. Hiện tại, cửa hàng Phúc Vận Lai đã bước chân làm ăn với thuyền vận. Một thuyền là chủ tử cùng hạ nhân hầu hạ bên người, một thuyền khác là một trăm tên hộ vệ. Lúc này đang giữa mùa xuân, núi xanh nước biếc, quang cảnh vừa vặn. Trên boong thuyền, Hòa vương gia dẫn Vũ Ca Nhi, Minh Ca Nhi cùng một nhà thật dài đang ngoạn nháo, Sở Hàm Yên, Tiểu Ngọc Nhi đang cười giỡn cùng Kim Bảo và Kim Bối. Li ca nhi và Tiểu Châu Nhi nằm ở trong xe em bé, Trần A Phúc và Sở Lệnh Tuyên ngồi ở dưới ô che nắng. Tiểu Châu Nhi và Li ca nhi hình như biết rõ ca ca tỷ tỷ chơi rất vui vẻ, bọn họ cũng vui vẻ huy động cánh tay nhỏ, đạp chân ngắn nhỏ, trong miệng còn cười khanh khách không ngừng. Chứng kiến tình cảnh này, Trần A Phúc rất có cảm giác thành tựu. Một đời trước sống ba mươi hai năm, từ lúc bắt đầu hiểu chuyện liền muốn có nhà của mình, muốn trượng phu yêu mình, trai gái đáng yêu. Đáng tiếc, đến chết đều hoàn toàn không có gì cả. Mà xuyên việt tới nơi này chỉ mới sáu năm, nàng đều có hết thảy. Gia đình ấm áp, vô luận nhà chồng hay là nhà mẹ đẻ. Trượng phu yêu nàng, ưu tú hơn Lưu Húc Đông không chỉ gấp trăm lần. Trai gái đáng yêu, còn là bảy đứa. Không, không chỉ bảy, còn có Kim Bảo, Kim Bối... Quả thật như Vô Trí lão hòa thượng phê mệnh, này cuộc đời của nàng là có phúc. Nàng thu hồi ánh mắt từ trên người bọn nhỏ đằng xa lại, nhìn về phía Sở Lệnh Tuyên bên cạnh. Sở Lệnh Tuyên năm nay hai mươi tám tuổi, nam nhân cái này tuổi ở đời trước nhiều còn người chưa có kết hôn, sự nghiệp cũng vừa mới khởi bước, có lẽ còn chưa có bắt đầu. Nhưng hắn đã là quan lớn, ở phía tây đánh qua người Hồ, ở phía nam bình qua chiến loạn, được Hoàng thượng tín nhiệm, được gia tộc ỷ lại. Hắn còn chưa để râu, vẫn trẻ tuổi, tuấn lãng như vậy. Lão thái gia không chỉ một lần đề qua cùng hắn, ngoài miệng không có râu làm việc không vững, hắn là từ quan lớn, phải tích trữ râu ria, xem ra mới chững chạc, được người tín nhiệm. Nhưng Sở Lệnh Tuyên biết rõ Trần A Phúc không thích nam nhân để râu, cũng liền không tích trữ, nói đợi đến sau ba mươi tuổi lại giữ. Sở Lệnh Tuyên thấy thê tử nhìn hắn hai tròng mắt ướt át, tình cảm lưu chuyển, chưa phát giác ra khẽ động trong nội tâm, nhẹ giọng nói hai câu bên tai Trần A Phúc. Mặt Trần A Phúc đỏ lên, chụp hắn một cái, nhẹ giọng cười nói: "Thật đáng ghét, không biết xấu hổ." Thuyền lớn ở lúc mặt trời chiều ngã về tây đến bên ngoài phủ Định Châu, Dương quản gia đã mang người chờ ở trên bến tàu. Hiện tại Sở gia phủ Định Châu đã không có chủ tử, chủ tử cũng rất ít khi ở chỗ đó, cho nên lưu lại không nhiều đầy tớ trông nhà ở chỗ đó, tuyệt đại đa số người đã điều đi Hầu phủ kinh thành. ChieuNinh~^&*dien~dan~lequydon{}:D^d^l^q^d Lên bờ, phát hiện cữu cữu Vương Thành và Trần Thực cũng tới đón bọn họ. Mọi người hàn huyên một trận, mới về Sở phủ phủ Định Châu. Lão hầu gia vẫn như cũ trụ ngoại viện, Sở Lệnh Tuyên vàg Trần A Phúc mang Li ca nhi cùng Tiểu Châu Nhi trụ chính viện, Hòa vương gia dẫn Vũ Ca Nhi, Minh Ca Nhi cùng một nhà thật dài ở tại Kình Viện, Sở Hàm Yên dẫn Tiểu Ngọc Nhi ở Đào Duyệt Hiên. Dương quản gia là nhân tinh, nagy cả Quế Viện đều thu thập ra, khiến Trần A Lộc mừng rỡ. Ở đây một đêm. Sáng sớm, mọi người lại phải ngồi xe chạy tới nông thôn. Hòa vương gia và Sở Hàm Yên còn có chút không nỡ xa nơi này, nhưng Phúc Viên và Đường Viên đối với bọn họ mê hoặc càng lớn, cũng liền đàng hoàng lên xe. Bởi vì hôm nay phải đi sớm, đại khái đầu buổi trưa liền đến con đường nhỏ Thượng Thủy thôn. Khi mơ hồ chứng kiến bóng dáng Đường Viên, Kim Bảo cùng Kim Bối liền bay lên trời không, bay đi chỗ đó. Không lâu sau, chứng kiến hai con chim nhỏ bay tới hướng bọn họ, lượn một vòng ở trên không xe ngựa Trần A Phúc ngồi, lao xuống một cái, xông vào trong cửa sổ xe, là Thất Thất cùng Hôi Hôi. Chúng nó kích động kêu "Mẫu thân", chui thẳng vào trong lòng Trần A Phúc. Tiếp theo, lại nghe đến một trận tiếng chó sủa quen thuộc, thật dài, ngắn ngủi mang trừu trừu cùng cuồn cuộn kích động nhảy xuống xe ngựa, nghênh đón chúng nó. Hết chương 550.
|
|
|
|
 |
|
|
 |
CN T05 22, 2022 2:22 pm |
|
Thượng Thần Hỏa Phượng Hoàng Bang Cầm Thú
|
|
Ngày tham gia: T6 T07 04, 2014 10:49 am Tuổi: 42 Bài viết: 2544 Được thanks: 28062 lần Điểm: 47.32
|
Tài sản riêng:
|
|
 Re: [Xuyên không - Điền văn] Nông kiều có phúc - Tịch Mịch Thanh Tuyền - Điểm: 45
Chương 551: Nương cần con. Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
Đến đầu đường, La quản sự cùng La Đại Nương, còn có tùy tùng Sở quản sự của lão hầu gia, cùng với Mục thẩm đều nghênh đón ở đây. Một nhóm xe ngựa đến cửa Đường Viên, không ngừng xe, tiếp tục đi phía trước, đến Phúc Viên. Một cái là trước muốn bái kiến lão hầu gia, một cái khác là đưa lão thái gia tới nơi này. Lão hầu gia chờ ở cửa Phúc Viên, đỡ lão thái gia từ trong xe xuống. Lại ôm quyền thi lễ cho Hòa vương gia, Hòa vương gia cũng khom người trả lễ. Mọi người tiến vào Phúc Viên, đầy vườn trăm hoa đua nở, muôn hồng nghìn tía, còn có dưới hành lang vài chục con chim chóc cùng ca xướng kêu lên... Bao nhiêu lần nửa đêm tỉnh mộng, mộng đến nơi đây, hôm nay cuối cùng trở về rồi, trong mắt Trần A Phúc đều ẩm ướt. Hòa vương gia và Sở Hàm Yên cũng kích động không thôi, nơi này lưu lại cho bọn họ quá nhiều hồi tưởng thật tốt đẹp. Tiến vào chính phòng. Lão thái gia và lão hầu gia ngồi ở trên, Sở Lệnh Tuyên mang thê tử trai gái hành lễ cho họ, hai mụ mụ còn ôm Li ca nhi cùng Tiểu Châu nhi dập đầu cho ông. Lễ xong, Tiểu Ngọc Nhi bỏ xuống một chút bất mãn với ông nội, chạy tới vài bước bò lên trên đầu gối lão hầu gia, ôm cổ ông mềm mại nói: "Ông nội, ông không quay về thăm Tiểu Ngọc Nhi, Tiểu Ngọc Nhi đến thăm ông nha. Ông Tiểu Ngọc Nhi rất nhớ ông, ông nhớ Tiểu Ngọc Nhi không?" Cháu gái nhỏ mềm mại khiến lão hầu gia vui vẻ tràn đầy trong đáy mắt, tiếng ha ha cũng lớn hơn rất nhiều. Đến nông thôn lâu như thế, ông vẫn là lần đầu tiên vui vẻ cười to như thế. Ông nói: "Nhớ, ông nội rất nhớ các cháu, đặc biệt là nhớ Tiểu Ngọc Nhi của ông." Nghe ông nội dỗ ngon dỗ ngọt, Tiểu Ngọc Nhi vui vẻ mặt mày cong cong, đảm nhiệm nhiều việc nói: "Con và ca ca tỷ tỷ, còn có đệ đệ muội muội cùng đi thỉnh cầu bà nội, bà nội sẽ về nhà. Nếu như bà vẫn chưa về nhà, con và muội muội sẽ khóc cho bà xem. Muội muội khóc thật đáng thương, so với Tiểu Ngọc Nhi còn làm cho người ta đau lòng hơn nữa..." Blah blah, tiểu người ba hoa nói làm tất cả đều bật cười. Mọi người ăn cơm trưa ở Phúc Viên, còn mời Trần Danh và Vương thị, Trần A Lộc đến ăn cùng nhau. Sau đó, Sở Lệnh Tuyên và Trần A Phúc mang Li ca nhi cùng Tiểu Châu nhi về Đường Viên nghỉ ngơi, Hòa vương gia, Sở Hàm Yên, Vũ Ca Nhi, Minh Ca Nhi, Tiểu Ngọc Nhi đều chạy tới khu vui chơi thiếu nhi chơi đùa. Kim Yến Tử mang động vật gia ngay cả nhà cũng không vào, trực tiếp đi Hồng Lâm Sơn, cùng đi, còn có một nhà bốn đứa Vượng Tài. Ngụy ma ma và Thu Nguyệt cùng Hòa vương gia đồng thời trở về, Hòa vương gia cho hai người các nàng nghỉ, để Ngụy ma ma trở về đoàn tụ cùng một nhà La quản sự, Thu Nguyệt đi Vượng Sơn thôn đoàn tụ cùng người nhà. Thu Nguyệt hiện thời đã đính hôn một người họ Lý tòng quân lục sự của cùng Hòa vương phủ, cuối năm thành thân, tiểu Lý tướng quân cũng cùng đi bái kiến nhạc phụ mẫu với nàng. Hơn sáu mươi người hộ vệ phân tán ở bên trong mấy phòng hạ nhân ở đằng sau khu vườn, còn dư lại ba mươi mấy người không đủ ở, đi ở trong nhà thôn dân Thượng Thủy thôn. Hộ viện của La gia đến, một bộ phận cũng đành phải đi trong nhà thôn dân ở. ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ lequydonD^d^l^q^d Quý này đúng là thời điểm hải đường nở rộ, mỗi một góc Đường Viên đều là đóa hoa màu hồng phấn, xinh đẹp cực kỳ. Sở Lệnh Tuyên và Trần A Phúc không lòng dạ nào thưởng thức cảnh đẹp, bởi vì La quản sự nói với bọn họ, sáng hôm nay nhận được thư La tuần phủ phái người đưa đến, La lão thái quân cùng Lla đại phu nhân, La Tứ gia, La tứ nãi nãi phỏng đoán buổi chiều ngày mai sẽ tới Đường Viên. Sở Lệnh Tuyên muốn ra roi thúc ngựa đi Ảnh Tuyết Am vấn an Bụi, còn muốn kiểm tra một chút đường xá. Nếu như đường núi không tốt, lại phải tu sửa một phen. Dù sao lão thái quân thân thể không tốt, sợ tròng trành. Đương nhiên, hắn sẽ không nói cho Bụi chuyện La lão thái quân muốn đến cùng tất cả trai gái của hắn đều đến, cũng không cho phép La quản sự nói. Sợ Bụi có chỗ chuẩn bị kiếm cớ, lại sợ Bụi thừa nhận không được lựa chọn trốn tránh. Sở Lệnh Tuyên vô cùng tiếc nuối mẫu tử Sở Hoa lần này không tới, bởi vì Sở Hoa lại mang thai. Trần A Phúc thì thu thập phòng thu xếp cho La gia, cùng với một chút công việc chiêu đãi. Mặc dù rất nhiều chuyện La quản sự đều chuẩn bị rồi, nhưng Trần A Phúc vẫn phải lại nhìn xem một phen. Đường Viên không lớn, đưa Di Nhiên Cư trước đó Sở Hàm Yên ở cho lão thái quân và đại phu nhân trụ, Kình Viện Trần Đại Bảo trụ thì để cho La Tứ gia cùng La tứ nãi nãi ở. Hai người Trần A Phúc mang Sở Hàm Yên, cặp đôi nhỏ trụ Yến Hương Cư, an bài Hòa vương gia, cặp đôi lớn, Tiểu Ngọc Nhi đi Phúc Viên ở. Về sau Hòa vương gia mãnh liệt yêu cầu ở Lộc Viên, Trần A Phúc cũng đồng ý. Bận đến chạng vạng, Trần A Lộc lại tới thỉnh một nhà Trần A Phúc, còn có phụ tử lão thái gia, Hòa vương gia đi Lộc Viên ăn bữa "cơm rau dưa". Sau khi ăn xong, sắc trời còn chưa tối đen, Hòa vương gia muốn đi phòng cũ Hưởng La thôn nhìn một chút. Trần A Phúc không đồng ý, nói hôm nào lại đi cùng cậu. Hiện tại trời tối rồi, ngày mai rất bận rộn. Nàng mộtt tay dắt Hòa vương gia, một tay dắt Sở Hàm Yên, mấy người đứng ở cửa hướng tây Lộc Viên nhìn lại. Phía trước trong ruộng trồng là cây cải dầu, hoa hoàng non nớt, mảng lớn đất đai nhà cửa kia là Hưởng La thôn, dõi mắt chỗ uốn lượn là Hồng Lâm Sơn, đều bao phủ ở trong sương mù trầm trầm. Hòa vương gia cũng bị cảnh sắc xinh đẹp này cảm động, còn ngâm nga một thủ khúc thơ ca của đại thi nhân thời đại này miêu tả hồi hương. Sở Hàm Yên hé miệng cười nói: "Trông thấy bên này, con nhớ đến mấy khúc đồng dao là mẫu thân dạy bọn con hát." Hòa vương gia cười nói: "A, ta cũng còn nhớ." Về Yến Hương Cư, Trần A Phúc vẫn không ngủ, chờ Sở Lệnh Tuyên. Sở Lệnh Tuyên trở về lúc nửa đêm, hai người lại thương lượng một phen, mới nghỉ ngơi. Ngày hôm sau, người Đường Viên lại là một trận bận rộn. Tại buổi chiều giờ Thân, đầy tớ đi đón người đến báo, lão thái quân hai khắc sau sẽ tới Đường Viên. Sở Lệnh Tuyên dẫn Trần A Phúc cùng một đám con gái canh giữ ở cửa Đường Viên chờ, lão thái gia và lão hầu gia canh giữ ở cửa Phúc Viên nhìn xa bên này. Lão thái gia và lão thái quân là cùng thế hệ, không cần chờ đợi ở cửa, nhưng bởi vì nhi tử của mình thương con gái người ta, ông cũng đành phải hạ thấp tư thái. Vốn là Hòa vương gia cũng muốn đến chờ, Sở Lệnh Tuyên không đồng ý, để cậu chơi ở Lộc Viên, về sau lại dẫn đi gặp. Hai khắc ồ sau, đến mười mấy chiếc xe ngựa cùng vài chục người cưỡi ngựa. Sở Lệnh Tuyên mang thê tử trai gái khom mình hành lễ ở một chiếc xe ngựa lớn trước nhất, xe ngựa truyền tới một thanh âm hiền lành: "Đứa bé ngoan." Nghe thanh âm, lão phu nhân mặc dù tê liệt, nhưng những chức năng khác thân thể còn rất tốt. Lão thái gia cùng lão hầu gia bước nhanh đi đến trước xe ngựa. Lão thái gia trước ôm quyền cười nói: "Lão thân gia khỏe, chúng ta có vài chục năm không gặp mặt rồi." La lão thái quân nói: "Sở lão thái gia, ông gọi sai rồi, ta không nhớ có cửa thân gia quý như ông." Lão hầu gia lại vội vàng khom người vấn an với xe ngựa: "Lão thái quân, từ biệt hơn mười năm, vãn bối thật là nhớ. Aiz, hổ thẹn, đều là vãn bối không tốt, khiến lão nhân gia ngài kéo bệnh thể thuyền xe mệt nhọc, đi đường xa như thế." La lão thái quân hừ lạnh một tiếng, nói câu: "Lão thái bà thuyền xe mệt nhọc không phải là bởi vì ngươi, không cần ngươi hổ thẹn." Mặt lão hầu gia đỏ tới mang tai, lại khom người ôm quyền nói: "Hổ thẹn, hổ thẹn." Xe ngựa trực tiếp tiến vào Đường Viên, người một nhà Sở Lệnh Tuyên cũng đi vào, chỉ có hai cha con lão thái gia và lão hầu gia niềm nở mất mát đứng ở nơi đó. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh Đi đến ngoài viện, lão thái quân được bà tử cõng ra, đặt lên trên giường nhỏ, trực tiếp mang tới Di Nhiên Viện. Trần A Phúc dẫn sáu con trai con gái đến dập đầu cho lão thái quân cùng đại phu nhân, bọn nhỏ lại hành lễ cho La Tứ gia cùng tứ nãi nãi. Lão thái quân rất gầy, bởi vì hiếm thấy ánh mặt trời, mặt hiện lên vẻ xanh trắng. Nhưng lão nhân gia đặc biệt hiền lành, cười tủm tỉm, chẳng hề dọa người, mỗi đứa bé đều sờ sờ, lại cho bọn họ lễ ra mắt. Bà phi thường hài lòng với Trần A Phúc, cười nói: "Đứa bé ngoan, là đứa có phúc khí. Gả cho Tuyên Nhi bốn năm, thế nhưng sinh năm đứa bé." Sau khi ăn xong, Sở Lệnh Tuyên để bọn họ nghỉ ngơi hai ngày, ngày kia lại đi Ảnh Tuyết Am. Nhắc tới Ảnh Tuyết Am, lão thái quân liền lão lệ giàn giụa, nói: "Không, ngày mai sẽ đi. Ta muốn nhanh chóng đón Vân nhi trở về, ta muốn nói với nàng, người khác không cần nàng, ta cần!" Lão phu nhân nói khiến cho bọn người Trần A Phúc chảy nước mắt. Tiểu Ngọc Nhi gan lớn, vội vàng nói: "Quá mỗ mỗ, Tiểu Ngọc Nhi cũng muốn bà nội, cha con, mẫu thân đều muốn bà nội, còn có ông nội, cũng muốn bà nội." Vũ Ca Nhi và Minh Ca Nhi thấy muội muội tỏ thái độ, cũng cùng nhau nói: "Dạ, chúng con đều cần bà nội." Bọn họ nói chọc tất cả đều cười. Lão phu nhân nói: "Các con đều là đứa bé ngoan. Có cháu trai cháu gái ngoan như thế, Vân nhi cũng không phải chặn lại tức giận." Ngày hôm sau giờ Tị, từ trong Đường Viên chạy ra mười mấy chiếc xe ngựa, cùng với hai mươi mấy người cưỡi ngựa, đi hướng Hồng Lâm Sơn. Đầu buổi trưa, một nhóm xe ngựa đi đến Ảnh Tuyết Am. Lại dọc theo tường đi ra phía sau, đi đến trước một cái cửa hông, vài chiếc xe ngựa từ nơi này tiến vào am ni cô. Lúc này, Bụi đang tụng kinh ở trong thiện phòng của mình. Đột nhiên nghe được ngoài cửa sổ một trận tiếng huyên náo, bà nhíu nhíu mày, đứng dậy ra thiện phòng, trông thấy Sở Lệnh Tuyên đi vào thiền viện. Sở Lệnh Tuyên cười nói: "Nương, nương xem ai tới thăm người?" Hắn vừa tránh ra, sau lưng đi ra Trần A Phúc cùng mấy người hài tử, Vũ Ca Nhi và Minh Ca Nhi lớn tiếng kêu "bà nội". Bụi đầu tiên là ngẩn ra, sau lại cười rộ lên, nói: "Các con đến rồi? Tuyên Nhi đáng giận, hôm trước cũng không nói cho ta biết." Lại cười nói: "Yên Nhi cao lớn như thế rồi, a, Vũ Ca Nhi, Minh Ca Nhi..." Một nữ hài hơn hai tuổi xinh đẹp đi lên trước nói: "Bà nội, bà nội, còn có con, con là Tiểu Ngọc Nhi, con sớm đã muốn tới thăm bà rồi." "A, Tiểu Ngọc Nhi, đứa bé ngoan." Bụi vui vẻ nói. Trần A Phúc và Sở Lệnh Tuyên lại từ trong tay hạ nhân tiếp nhận Li ca nhi cùng Tiểu Châu nhi, tiến lên cười nói: "Nương, xem một chút, Li ca nhi và Tiểu Châu nhi cũng tới thăm nương." Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh}{|)&@#@ "A, Li ca nhi, Tiểu Châu nhi, sao các con cũng tới rồi? Các con còn nhỏ như thế." Bụi nhìn đăm đăm nhìn bọn họ, trong miệng lẩm bẩm nói. Bây tâm tình giờ Li ca nhi cùng Tiểu Châu nhi vô cùng tốt, một đứa kêu "A a", một đứa phun bong bóng nhỏ, ở xuân dương chiếu xuống, sắc màu rực rỡ. Vũ Ca Nhi và Minh Ca Nhi chạy qua đến ôm chân bà, cùng kêu lên nói ra: "Bà nội, theo chúng con về nhà đi." Tiểu Ngọc Nhi không chân ôm, liền tiến lên kéo tà áo bà nói: "Bà nội, bà không ở nhà, chúng con rất tịch mịch nha." Sở Lệnh Tuyên lại nói: "Nương, vốn là muội muội còn muốn tới thăm nương. Nhưng mà con bé lại mang thai, không cho nó đến, nó đều khóc." Đang nói, đằng sau truyền tới một thanh âm già nua mà lại quen thuộc: "Vân nhi, Vân nhi..." Bụi ngẩn ra, lẩm bẩm: "Tiếng của nương, nương? Là ta nghe lầm sao?" Đám người Sở Lệnh Tuyên tránh ra một con đường, La lão thái quân được người nâng vào. Lão phu nhân nhìn thấy Bụi, lệ rơi đầy mặt, đưa ra một bàn tay gầy trơ cả xương, khóc sụt sùi: "Vân nhi, Vân nhi, Vân nhi của nương, con chịu khổ rồi. Nhiều năm như thế, con cô đơn, một mình ở am ni cô nương tựa cửa chùa, thật đáng thương. Vân nhi, về nhà với nương, người khác không cần con, nương cần con, nương cần con..." Bụi vừa nghe, quỳ rạp xuống đất, bò vào trong lòng lão thái quân khóc rống lên: "Nương, nương ơi!"
Hết chương 551.
|
|
|
|
|
Trang 187/189
|
[ 567 bài ] |
|
|
Bạn không thể tạo đề tài mới Bạn không thể viết bài trả lời Bạn không thể sửa bài của mình Bạn không thể xoá bài của mình Bạn không thể gởi tập tin kèm
|
|
|
[Cổ đại - Trùng sinh] Trọng sinh cao môn đích nữ - Tần Giản
1 ... 137, 138, 139
|
2 •
[Hiện đại - Trùng sinh] Gia khẩu vị quá nặng - Hắc Tâm Bình Quả
1 ... 160, 161, 162
|
3 •
[Xuyên không - Trùng sinh] Cùng trời với thú - Vụ Thỉ Dực
1 ... 186, 187, 188
|
[Cổ đại - Trùng sinh] Ký sự của tiểu nương tử - Vân Nhất Nhất
1 ... 40, 41, 42
|
5 •
[Xuyên không] Cuộc sống điền viên của Tình Nhi - Ngàn Năm Thư Nhất Đồng
1 ... 180, 181, 182
|
6 •
[Xuyên không - Dị giới] Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên
1 ... 270, 271, 272
|
[Xuyên không - Huyền huyễn] Triệu hoán sư khuynh thành - Vô Ý Bảo Bảo
1 ... 179, 180, 181
|
8 •
[Xuyên không] Nữ nhân sau lưng đế quốc Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng (phần 1)
1 ... 165, 166, 167
|
9 •
[Xuyên không - Dị giới] Phế sài muốn nghịch thiên Ma Đế cuồng phi - Tiêu Thất Gia - Hoàn
1 ... 229, 230, 231
|
10 •
[Xuyên không - Điền văn] Nông kiều có phúc - Tịch Mịch Thanh Tuyền
1 ... 187, 188, 189
|
11 •
[Hiện đại] Quân hôn Tổng giám đốc thô bạo của tôi - Nam Mịch
1 ... 143, 144, 145
|
[Cổ đại - Trùng sinh] Tướng phủ đích nữ - Trầm Hoan
1 ... 121, 122, 123
|
13 •
[Hiện đại] Ảnh hậu làm quân tẩu - Đông Nhật Nãi Trà
1 ... 73, 74, 75
|
14 •
[Hiện đại - Hào môn] Nữ phụ bạch liên hoa này tôi không làm nữa - Ma An
1 ... 27, 28, 29
|
15 •
[Cổ đại - Trùng sinh] Chỉ yêu chiều thế tử phi - Mại Manh Miêu
1 ... 76, 77, 78
|
16 •
[Xuyên không] Con đường vinh hoa của Thái tử phi - Tú Mộc Thành Lâm
1 ... 53, 54, 55
|
17 •
Cuộc thi Miss List truyện sắc hoàn diendanlequydon năm 2020 (Tổng kết trang 16)
1 ... 49, 50, 51
|
18 •
[Xuyên không - Dị thế] Thiên tài cuồng phi - Băng Y Khả Khả
1 ... 88, 89, 90
|
19 •
[Xuyên không - Dị giới] Tà phượng nghịch thiên - Băng Y Khả Khả
1 ... 148, 149, 150
|
[Hiện đại] Hào môn tranh đấu I Người tình nhỏ bên cạnh tổng giám đốc - Hàn Trinh Trinh
1 ... 485, 486, 487
|
|
miumiumiu1011: tớ muốn truy cập vào truyện sắc ngôn tình thì làm thế nào |
Shop - Đấu giá: Mẹ Bầu vừa đặt giá 201 điểm để mua  |
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 200 điểm để mua  |
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 201 điểm để mua  |
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 201 điểm để mua  |
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 201 điểm để mua  |
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 209 điểm để mua  |
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 563 điểm để mua  |
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 384 điểm để mua  |
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 697 điểm để mua  |
Ban chieu: có ai có list truyện k chia sẻ mình với |
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 404 điểm để mua  |
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 411 điểm để mua  |
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 345 điểm để mua  |
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 200 điểm để mua  |
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 200 điểm để mua  |
daisy hoàng lan: Cho em hỏi sao dạo này em không nghe đọc truyện được nuqax vậy ạ . Kể cả truyện trước đây e đã từng nghe luôn |
Shop - Đấu giá: Mẹ Bầu vừa đặt giá 201 điểm để mua  |
Shop - Đấu giá: ChieuNinh vừa đặt giá 201 điểm để mua  |
Shop - Đấu giá: ChieuNinh vừa đặt giá 200 điểm để mua  |
Kha linh: Cho mình hỏi sao được cấp phép đọc truyện ngôn tình sắc á |
Shop - Đấu giá: zin zin zin vừa đặt giá 200 điểm để mua  |
Shop - Đấu giá: zin zin zin vừa đặt giá 200 điểm để mua  |
huucanhlaitin: Mọi người cho mình hỏi cách chèn hình vào bài đăng ạ? Mình chèn mãi nó vẫn báo spam |
Shop - Đấu giá: Mẹ Bầu vừa đặt giá 201 điểm để mua  |
Duy Khôi: Sau 6 năm thì đã onl lại và ngáo ngư � |
|
|
|