List truyện sắc hoàn diendanlequydon



 [ 565 bài ] 

Cùng trời với thú - Vụ Thỉ Dực

 
Có bài mới T6 T01 27, 2023 3:07 am
Hình đại diện của thành viên
Thượng Thần Hỏa Phượng Hoàng Bang Cầm Thú
Thượng Thần Hỏa Phượng Hoàng Bang Cầm Thú
 
Ngày tham gia: T6 T07 04, 2014 10:49 am
Tuổi: 42 Nữ
Bài viết: 2544
Được thanks: 28062 lần
Điểm: 47.32
Tài sản riêng:
Có bài mới Re: [Xuyên không - Trùng sinh] Cùng trời với thú - Vụ Thỉ Dực - Điểm: 48
===Đại Hoang giới: Cửu U Minh===
Chương 510: Trời diệt Bách tộc ta, Bách tộc tội gì?
Editor: ChieuNinh_dd.LQD

Trong nháy mắt hào quang phóng lên cao, ngăn cản công kích của Âm Thi Vương ở bên ngoài, đồng thời cũng đều bao trùm mọi người ở trong đó, thân thể không thể động đậy.

Ánh mắt chịu hai loại anh sáng mạnh kích thích, không tự chủ được mà nhắm lại, căn bản không thể thấy rõ ràng tình huống chung quanh.

Thẳng đến khi ánh mắt thích ứng được ánh sáng, Sở Chước mới mở mắt ra.

Lúc này phía trước như cũ là một mảnh hào quang sáng lạn, hào quang bao phủ thế giới, không thể thấy rõ ràng tình huống chung quanh, thậm chí ở trong cảm giác của Sở Chước, giống như trong hào quang, trừ bỏ chính mình ra, thì những người khác đều không tồn tại, mặc kệ là Âm Thi Vương, hay đám người Bích Tầm Châu trước đó vẫn đứng chung một chỗ cùng với nàng, rốt cuộc không cảm giác được hơi thở của bọn họ nữa.

Sở Chước vẫn chưa kích động, mà là nhìn về phía hai thứ đang cầm trong tay, thanh trượng dài này hiển nhiên rốt cục không chịu nổi gánh nặng, trong tay nàng oanh một cái hóa thành bột mịn, sụp đổ từng khúc, tiêu tán ở trong hào quang. Mà chuỗi hạt châu trên tay đó, nở rộ hào quang sáng lạn, tôn lên trong suốt long lanh của nó, mỹ lệ không tỳ vết, lại không còn rỉ sét loang lổ chứng kiến lúc trước.

Sở Chước ánh mắt trầm tĩnh nhìn chuỗi hạt châu lấp lánh tràn ngập các loại sắc màu đó, hiểu rõ hào quang lúc trước, là bởi vì nó.
Mục tiêu của Âm Thi Vương, hẳn là cũng vì nó mà đến.

Vừa rồi nàng đã thành công.

Tuy rằng hiện tại không biết tình huống là gì, nhưng dù sao so với Âm Thi Vương lấy được chuỗi hạt châu này, sau đó đều giết chết bọn họ ở trên gò đất thì tốt hơn nhiều.

Sở Chước chỉ là trầm ngâm một lát, liền mang chuỗi hạt châu biến đổi lớn ở trên cổ tay, sau đó quan sát hoàn cảnh chung quanh.

Hào quang sáng lạn, nàng giống như thân ở một trong thế giới tràn đầy màu sắc, nhìn không thấu phía trước.

Ngay tại khi nàng cân nhắc hào quang này bao lâu sẽ biến mất, đột nhiên nghe được trong chỗ sâu hào quang truyền đến động tĩnh, là thanh âm chiến đấu. Nàng khẽ động trong lòng, không chút do dự đi tới phương hướng có động tĩnh.

Xuyên qua hào quang trùng điệp, phía trước rõ ràng sáng ngời.

Sở Chước chớp chớp mắt, nhìn đến sơn mạch xanh biếc ở xa xa, chỗ gần cũng là núi đồi cỏ thơm rậm rạp chằng chịt, hoàn toàn không có hoang vắng u ám của chiến trường thượng cổ, trong nháy mắt đó, gần như làm cho nàng tưởng mình đột nhiên xuyên qua không gian, xuyên từ chiến trường thượng cổ qua đến đại lục non xanh nước biếc nào đó.

Nàng xoay người, nhìn về phía phía sau, sau đó lại là ngẩn ngơ.

Không thấy hào quang nữa.

Nàng cúi đầu nhìn về phía chuỗi hạt châu mang trên tay, thối lui loang lổ rỉ sét rồi, lúc này nó có vẻ thông thấu mỹ lệ, tổng cộng có mười tám hạt châu, mỗi một hạt trong suốt long lanh, nhưng cũng không là trong suốt, trong hạt châu giống như có hoa văn mây màu tung bay đung đưa, mây tụ mây bay, biến ảo bất định, nhìn xem lâu, ánh mắt sẽ chua chát lên theo.

Sở Chước không cảm giác được trên hạt châu có hơi thở gì lợi hại, nếu không có oai uy vừa rồi nó hiện lên, gần như làm cho người ta tưởng đây là một vật trang sức.

Nàng hiện tại tinh tường khẳng định, là chuỗi hạt châu này mang nàng đến nơi đây.

Nhưng đây là làm sao?

Hào quang không thấy nữa, nàng còn có thể trở về sao?

Sở Chước chỉ suy tư thời gian mấy hơi thở, liền buông tha cho nghi hoặc này, quyết định nhìn xem tình huống trước, cùng với chính mình hiện tại tới nơi nào rồi mới quyết định.

Phía trước thanh âm không dứt bên tai, Sở Chước xác định lúc trước nghe được chính là thanh âm này, cầm Toái Tinh dù trong tay, nàng cẩn thận đi tới hướng nguồn gốc thanh âm.

Nhưng mà, theo nàng tới càng gần, nàng hơi hơi nhíu mày.

Vốn là thế giới cỏ thơm rậm rậm rạp rạp, dần dần bị máu tươi cùng thi thể thay thế.

Trên đất khắp nơi là vết máu chưa khô, cùng với thi thể rách nát, còn có hoàn cảnh bị chiến đấu phá hủy, vũ khí cắm ngược trên mặt đất, đều thuyết minh nơi đây là một chỗ chiến trường.

Mi tâm Sở Chước hơi nhảy thình thịch, càng thêm cẩn thận đi đến phía trước.

Càng là càng đi về phía trước, hoàn cảnh chung quanh càng thảm thiết.

Sở Chước đột nhiên dừng chân lại, cúi đầu nhìn một cỗ thi thể trên đất, chủ nhân thi thể mặc một thân chiến giáp, theo chiến giáp sau lộ ra một cái đuôi có màu sắc gần với nhan sắc của chiến giáp.

Nàng trầm mặc xuống, tiếp tục đi tới, tiếp theo lại nhìn đến một khối thi thể so với nhân loại bình thường muốn khổng lồ hơn vài lần, giống như một người khổng lồ. Thi thể người khổng lồ nằm trong vũng máu, một đôi mắt xanh lá trừng đến thật to, nhìn phương hướng chiến trường, trên mặt lưu lại một loại thần sắc làm cho người ta nhìn xem không hiểu, giống như chấp nhất nhìn về phía trước.

Nàng tiếp tục đi về phía trước, chủng tộc thi thể càng ngày càng nhiều, không chỉ có là hình người, cũng có hình thú hoặc là sinh linh khác.

Trong lòng nàng dần dần có một loại suy đoán đối với nơi này.

Lúc này, phía sau truyền đến một trận thanh âm như gió cuốn.

Sở Chước quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người từ xa xa bay tới, người khoác chiến giáp, lướt qua từ bên cạnh nàng, vẫn chưa ngừng lại, giống như chưa từng nhìn thấy nàng vậy. ChieuNinh:{\|}[email protected]#$ &^* @lequydonD^d^l^q^d

Sở Chước bỗng ngưng thần sắc, cũng thả người đứng lên, đi theo phía sau người nọ.

Sở Chước đánh giá người phía trước, theo bóng dáng để xem, là một nữ tử, trên khuôn mặt nàng bị khôi giáp che khuất, chỉ có một đôi con ngươi như nước lộ bên ngoài.

Sở Chước bay nhanh đi theo nàng một đường, bay qua chiến trường máu chảy thành sông phía dưới, rốt cục đi đến trung tâm chiến trường.

Nơi đó sát khí tràn ngập, khi lực lượng va chạm sinh ra tiếng nổ vang không dứt bên tai, giữa không trung có hai đạo bóng dáng giao chiến cùng một chỗ, mỗi lần ra tay, lực lượng hai người va chạm, đều mang đến cho hoàn cảnh chung quanh sự tàn phá khủng khiếp, sơn mạch bị san thành bình địa, núi đồi bị nổ thành hố sâu.

Phía trước nữ tử dừng lại, phía trước sự tàn phá rất đáng sợ, lúc này đã không thể tiếp cận nữa.

Sở Chước cũng dừng lại theo.

Sở Chước nhìn về phía hai đạo bóng dáng đang giao chiến trên chiến trường, lực lượng tuyệt đối va chạm sinh ra dao động, gần như xé rách không gian, mắt thường không thể bắt giữ bóng dáng hai người, chỉ có thể mơ hồ phán đoán ra thực lực song phương giao chiến thật sự là rất cao, thậm chí làm cho người ta ngay cả gương mặt thật cũng không thể thấy rõ ràng, dẫn đến bọn họ bị lực lượng bài trừ bên ngoài.

Đây là sau khi Sở Chước đi đến Đại Hoang giới, lần đầu tiên gặp được cao thủ cấp bậc như vậy đối chiến.Truyện chỉ được đăng tại www.veroniquederoide.com. Tất cả những trang khác chỉ là đám không có lương tâm ăn cắp công sức của người khác. ChieuNinh tại: www.veroniquederoide.com

Nàng xem sang nữ tử khôi giáp đã dừng lại.

Nàng ấy dường như rất đỗi lo lắng, hò hét cái gì đó về phía xa xa.

Rất không ngoài ý muốn, Sở Chước có thể nghe được thanh âm chiến đấu, lại nghe không được thanh âm của nữ tử, giống như bị lực lượng nào đó che chắn, làm cho nàng không thể thám thính bí mật trong đó.

Ầm ——

Tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa phóng lên cao, toàn bộ thế giới đất rung núi chuyển, đại lục nứt vỡ, đúng lúc này, một cái trụ lực lượng từ lực lượng hóa thành bắt đầu dựng lên, xỏ xuyên qua đại địa cùng thiên không, nó giống như một cái trụ lực lượng đáng sợ không người nào có thể động tới được, đánh xuyên qua thế giới, áp chế chúng sinh.

Sở Chước và nàng kia ngã trên mặt đất, bị lực lượng nổ mạnh đó gắt gao áp chế trên mặt đất.

Các nàng chật vật ngẩng đầu, hoảng sợ phát hiện, khối đại lục này, đang lấy một loại tốc độ mà mắt thường có thể thấy được bắt đầu biến mất, cỏ cây héo rũ, đại lục rút lui màu sắc, gió nhẹ phất qua, mang đi sinh khí của nó.

Nữ tử quỳ rạp trên mặt đất nhìn về phía trước, trong ánh mắt đột nhiên trào ra nước mắt trong suốt, giống như không đành lòng nhìn thẳng, nhắm mắt lại, phục trên mặt đất khóc nức nở nghẹn ngào.

Sở Chước đờ đẫn nhìn nàng ấy, không biết vì sao nàng ấy lại khóc, là khóc trận chiến đấu chết thảm trọng, hay là khóc phiến đại lục này sắp bị mất đi, hoặc là khóc bọn họ mất đi quê hương, mất đi đồng bạn?

Cơn gió nặng trĩu thổi đến, Sở Chước gần như tưởng chính mình nghe được tiếng khóc tràn ngập tuyệt vọng của nữ tử đó.

Nhưng mà, trừ bỏ tiếng gió nặng nề, tiếng nổ mạnh hủy diệt toàn bộ đại lục bên ngoài đó, thì nàng cái gì cũng không nghe thấy.

Nàng xem sang nơi đang nổ mạnh, đã nhìn không thấy hai đạo bóng dáng chiến đấu lúc trước, giống như bị cuốn vào trong đó, không biết tình huống như thế nào.

Sau một lúc lâu, đợi lực lượng áp chế trở nên yếu, nữ tử khôi giáp thử bò dậy, nghiêng ngả lảo đảo chạy đi tới nơi nổ mạnh.

Sở Chước thấy thế, cũng đi qua theo.

Nữ tử vừa đi, một bên lo lắng băn khoăn ở trên chiến trường, giống như đang tìm tìm cái gì, Sở Chước trầm mặc theo nàng ấy, hai mắt xuyên thấu qua nàng ấy, nhìn mảnh chiến trường này.

Đột nhiên, nàng cảm giác được cảm xúc tuyệt vọng của nữ tử đảo qua rồi biến mất, cả người đều phấn chấn lên, kích động chạy đi về phía trước.

Sở Chước chạy đi theo nàng ấy, nhìn theo ánh mắt nàng ấy, liền thấy trong thanh trụ lực lượng xỏ xuyên qua thiên địa đó, chậm rãi có một bóng dáng đi ra.

Nữ tử khôi giáp kích động chạy đi qua hướng người nọ.

Sở Chước rất nhanh thấy rõ ràng người đi ra từ trong trụ lực lượng, là một nữ nhân, nàng ấy mặc một bộ trường bào màu trắng bạc, y bào mặc dù tổn hại, cũng không che dấu được một thân khí thế sắc bén, một đôi đồng tử màu đen sắc bén mà thâm trầm, bước chân nặng nề đi tới, mỗi một bước đều giống như đã được đo đạc qua, trầm ổn có lực, làm cho người ta sinh ra một loại cảm giác tin cậy. ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ lequydonD^d^l^q^d

Nhìn đến nữ tử đi về phía nàng, trên mặt nữ tử trường bào lộ ra ý cười nhợt nhạt, ý cười nháy mắt nhu hòa hòa tan sắc bén trên người nàng ấy, làm cho cả người nàng trở nên tốt đẹp mà ôn nhu.

Sở Chước nhìn chằm chằm nữ tử đi tới từ trụ lực lượng, trong đầu hiện lên một loại cảm giác cổ quái.

Lúc này, nữ tử khoác khôi giáp đã chạy đi qua, bịch một tiếng quỳ gối trước mặt nữ tử trường bào đó, cầm lên vạt áo y bào của nàng ấy, cúi đầu khóc thành tiếng.

Nữ tử đứng ở nơi đó, con ngươi đen nhánh không buồn không vui, chỉ là vươn tay, nhẹ nhàng mà vỗ bả vai nữ tử nằm ở bên chân nàng ấy.

Sở Chước đờ đẫn nhìn hết thảy, không hé răng.

Nữ tử khôi giáp khóc một lát, rốt cục đứng dậy, cởi xuống nón giáp mang trên đầu, lộ ra một khuôn mặt mỹ lệ yên tĩnh.

Sở Chước kinh ngạc phát hiện, nữ tử này chính là chấp niệm biến thành bộ dạng nữ tử lúc trước dẫn đường cho nàng.

Nữ tử khôi giáp cung kính nói cái gì đó với nữ tử trường bào, nữ tử trường bào thủy chung không nói gì.

Sau một lúc lâu, nàng ấy chậm rãi mở miệng.

Sở Chước nhìn chằm chằm môi nàng ấy, chậm rãi giải đọc môi ngữ của nàng, nàng ấy nói: Trời diệt Bách tộc ta, Bách tộc tội gì? Ta nguyện lấy thân tế... nguyện Bách tộc...

Trên mặt nữ tử khôi giáp lộ ra thần sắc lo lắng lại kích động, hô to một tiếng với nàng ấy.

Nữ tử trường bào lắc đầu, trên mặt lộ ra thần sắc thoải mái, lại mở miệng nói một câu, sau đó vẫy tay, trong tay hiện ra một thanh trượng dài hàm chứa ánh sáng, đầu trượng được khảm một mũi nhọn trăng khuyết, phù phiếm ánh sáng lạnh lẽo.

Nàng quăng trượng dài lên, trượng dài từ trên trời giáng xuống, cắm nghiêng trên mặt đất.

Khóe môi nữ tử lộ ra một tươi cười như có như không, vỗ về cổ tay, nhẹ giọng nói: Bách tộc không diệt, ta cũng sẽ không...

Nàng vươn tay, trong lòng bàn tay thon dài trắng noãn, xuất hiện một chuỗi hạt châu trong suốt long lanh, hạt châu lóe ra hào quang.

Nàng tỉ mỉ nhìn hạt châu một lát, trát hạt châu vào mũi nhọn trăng khuyết trên trượng dài.

Một cơn gió oi bức thổi đến, thổi qua trượng dài và hạt châu treo trên đó.

Làm xong này hết thảy, nữ tử trường bào thở dài một tiếng, lại hất trường bào lên, đưa nữ tử khôi giáp ra chiến trường, nàng ấy xoay người nhảy vào trụ lực lượng, biến mất ở trong đó.

Nữ tử khôi giáp và Sở Chước cùng bị quét bay ra ngoài.

Hai người chật vật ngã trên mặt đất, chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng kia biến mất ở trong trụ lực lượng, tiếp theo hơi thở của trụ lực lượng xỏ xuyên qua thiên địa đó dần dần bình thường trở lại, tốc độ điên cuồng mà cắn nuốt toàn bộ sinh khí đại lục cũng dịu đi rất nhiều.

Thẳng đến khi trụ lực lượng biến mất, mặt đất và thiên không xuất hiện một cái lỗ thủng màu đen không thể bổ khuyết, một loại lực lượng khiến tim người ta đập nhanh từ trong đó thẩm thấu ra.

Bi thống trong mắt nữ tử khôi giáp dần dần bị chết lặng thay thế.

Nàng ấy đứng ở đằng kia, thật lâu không nói gì, không biết qua bao lâu, rốt cuộc quay đầu liếc mắt nhìn dài trượng cùng chuỗi hạt châu đó một cái, sau đó cất bước chân trầm trọng, xoay người rời khỏi.

Hết chương 510.


_________________
Truyện hoàn:

Xuyên không- Điền văn Hành trình ở viễn cổ

Xuyên không - Huyền huyễn Triệu hoán sư khuynh thành (làm chung)

Xuyên không- Điền văn Xuyên qua làm nông phụ

Xuyên không- Thú nhân Kiếm sống nơi hoang dã

Xuyên không- Điền văn- Không gian Sổ tay sinh tồn khi bị chồng ruồng bỏ

Xuyên không- Điền văn Con gái nhà nông

Xuyên không- Điền văn Nông Kiều có phúc

Xuyên không- Điền văn Đại nương tử tiểu nàng dâu (làm chung)

Xuyên không - Thú nhân Xuyên đến bộ lạc nguyên thủy

Xuyên không Diễm Phu Nhân (làm chung)

Xuyên không - Dị giới  Ngự linh sư thiên tài (làm chung)

Truyện đang edit:

Xuyên không - Trùng sinh Cùng trời với thú

Xuyên không- Huyền huyễn Tà vương đế phi: Nghịch thiên thuần thú sư (làm chung- Drop)

Hiện đại - Trùng sinh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương (làm chung -Drop)


Xem thông tin cá nhân
1 thành viên đã gởi lời cảm ơn ChieuNinh về bài viết trên: Phuongphuong57500
     
Có bài mới T7 T01 28, 2023 8:02 am
Hình đại diện của thành viên
Thượng Thần Hỏa Phượng Hoàng Bang Cầm Thú
Thượng Thần Hỏa Phượng Hoàng Bang Cầm Thú
 
Ngày tham gia: T6 T07 04, 2014 10:49 am
Tuổi: 42 Nữ
Bài viết: 2544
Được thanks: 28062 lần
Điểm: 47.32
Tài sản riêng:
Có bài mới Re: [Xuyên không - Trùng sinh] Cùng trời với thú - Vụ Thỉ Dực - Điểm: 47
===Đại Hoang giới: Cửu U Minh===
Chương 511: Xuyên qua thời gian.
Editor: ChieuNinh_dd.LQD

Sở Chước nhìn phương hướng nữ tử khôi giáp biến mất thật lâu, khi lấy lại tinh thần, phát hiện chính mình đã rơi lệ đầy mặt.

Nàng vươn tay sờ sờ chất lỏng chưa khô trên mặt, không biết vì sao mình sẽ sinh ra loại phản ứng không hiểu được này, giống như tại khi nữ tử trường bào kia dứt khoát nhảy vào trụ lực lượng, nữ tử khôi giáp bước chân trầm rời khỏi chiến trường, trong lòng giống như sụp một bộ phận.

Nàng lau đi nước mắt trên mặt.

Hiện tại, nàng đã biết mình đi đến chỗ nào.

Nàng thế nhưng xuyên qua thời gian, đi đến chiến trường thượng cổ mấy ngàn vạn năm trước, cũng lấy một thân phận của người đứng xem, chứng kiến phiến đại lục này diễn biến thành nơi bãi đất hoang vắng như thế nào, chứng kiến đoạn lịch sử bị chôn vùi ở trong sông dài thời gian.

Mà hết thảy, cuối cùng chỉ để lại một thanh trượng dài, một chuỗi hạt châu, chúng nó mất đi ánh sáng ở trong thời gian.

Nghĩ tới đây, nàng vỗ về chuỗi hạt châu trên cổ tay, thần sắc có chút phức tạp.

Không hề nghi ngờ, ngày đó đoàn chấp niệm dẫn nàng đi qua, mục đích vì chuỗi hạt châu này, mặc dù không hiểu ý tứ của nàng ấy, nhưng cũng biết rằng, đây là Bách tộc lưu lại.

Mà nàng cũng là sau khi lấy được hạt châu đó, máu của nàng không cẩn thận dính lên, mới có thể làm cho hạt châu một lần nữa toả sáng sinh cơ, hào quang hết sức sáng lạn, đưa nàng đến phiến không gian này.

Sở Chước nhìn hai lỗ thủng tán ra hơi thở tràn đầy đáng sợ ở phía trước, trong lúc nhất thời có chút mê mang.

Nàng không biết sao mình lại đi đến nơi đây, lại làm sao trở về, về mặt lý trí sợ hãi mình sẽ bị thời gian vứt bỏ ở trong này, trên cảm tình lại cảm thấy rằng dường như nàng đang chứng kiến đoạn lịch sử trọng yếu nào đó.

Về Bách tộc.

Sau đó, Sở Chước phát hiện, so với những cái này, nànglại đang đối mặt với một chuyện càng đáng sợ: Không chỗ để đi.

Làm một người đứng xem, nàng không thuộc về thời không này, không người nào có thể nhìn thấy nàng, nàng cũng không thể thay đổi cái gì, chỉ có thể đang giống như một du hồn, bồi hồi ở trên chiến trường.

Qua thật lâu thật lâu, lâu đến khi Sở Chước buông bỏ truy tìm tuyến thời gian chính xác trở lại, tùy ý mà ngồi xuống đất ở trên chiến trường hoang vắng, đối mặt hai cái lỗ thủng trên thiên không cùng mặt đất, trên chiến trường rốt cục có người đến đây.

Sở Chước quay đầu, nhìn đến nữ tử khôi giáp thật lâu trước kia rời khỏi lại đi đến chiến trường đã bị buông bỏ.

Hôm nay nữ tử vẫn chưa mặc vào khôi giáp, mà là một bộ trường bào màu tím nhạt, một thân hơi thở như nước, uyển chuyển hàm xúc yên tĩnh.

Trừ bỏ nàng ra, còn có một đám người Bách tộc.

Sở Chước đứng lên, tò mò nhìn đám người Bách tộc này, phần lớn bọn họ có được hình thái nhân loại, nhưng ở trên chi tiết, vẫn có rất nhiều chỗ khác thường thú vị, tỷ như mầm cây nhỏ trên đầu Nguyệt Nữ tộc, tỷ như Âm Nguyệt tộc lúc nào cũng là duy trì hình thức đồng nam đồng nữ (trẻ con), tỷ như lỗ tai nhọn của Dao Quang tộc, tỷ như người phía sau có một cái đuôi, tỷ như người kỳ quái thân to lớn...

Những người này đi đến chiến trường, bi thương nhìn hai lỗ thủng màu đen nối liền trời và đất.

Sở Chước đợi một mình ở trên chiến trường lâu lắm, lâu đến cảm thấy một loại cô độc khó mà bồi hồi, rốt cuộc lại nhìn đến sinh linh, nhịn không được chuyển động vây quanh bọn họ, thậm chí vươn tay muốn chạm chạm vào bọn họ, tất nhiên là không thể đụng chạm, bị một cỗ lực lượng không hiểu ngăn cách, không thể tiếp xúc cùng bọn họ.

Sở Chước chuyển động vây quanh bọn họ, cẩn thận phát hiện, trên người những người này hoặc nhiều hoặc ít đều lưu lại hơi thở chiến đấu, dường như từ một chiến trường khác chạy tới.

Lúc này, nữ tử trường bào màu xanh cầm đầu mở miệng nói một câu.

Ở đây tất cả người Bách tộc đều vẻ mặt nghiêm túc gật đầu.

Bọn họ dường như sớm đã làm tốt quyết định nào đó, cho dù thân chết cũng không hối hận.

Nữ tử trường bào màu xanh nhìn về phía trượng dài cùng chuỗi hạt châu treo ở trên đó cắm nghiêng trên mặt đất, chỗ tròng mắt tràn ra ưu thương nhàn nhạt, sau đó vươn tay, trong tay xuất hiện một vòng tròn mặt xanh ngọc.

Trên vòng tròn vẽ ký hiệu huyền ảo, linh quang lưu động, phát ra một cỗ hơi thở hào hùng cường đại.

Sở Chước nhìn chằm chằm khối vòng tròn đó, càng nhìn càng cảm thấy quen thuộc.

Nữ tử ném vòng tròn lên, vòng tròn treo ở giữa không trung, tiếp theo người Bách tộc ở đây đều cắn đứt đầu ngón tay, bắn ra một giọt tinh huyết đến trên vòng tròn giữa không trung.

Vòng tròn giống như một quái vật hút máu, hấp thu toàn bộ tinh lực tất cả Bách tộc mà, ai đến cũng không cự tuyệt, đồng thời ký hiệu trên vòng tròn cũng sáng lên, lan tràn huyết sắc.

Khi máu của nó biến sắc đến càng ngày càng đậm, sắc mặt của người Bách tộc cũng càng thêm tái nhợt hơi thở, trên người bọn họ lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được trở nên yếu đi. [email protected]~dan~lequydon{}:D^d^l^q^d

Sở Chước đại biến sắc mặt, những người này thế nhưng lấy mệnh tế vật.

Bọn họ không muốn sống nữa!

Nhưng mà, vòng tròn phát ra lực lượng càng mạnh, thần sắc trên mặt bọn họ càng cao hứng, ánh mắt của nữ tử trường bào áo xanh cầm đầu sáng đến khiến cho người ta không dám đối diện.

Rốt cuộc, một người Bách tộc chậm rãi ngã xuống.

Sở Chước chạy qua, vươn tay qua, lại cái gì cũng không bắt được, chỉ có thể trơ mắt nhìn hơi thở trên người hắn hoàn toàn không còn nữa.

Tiếp theo, càng nhiều Bách tộc ngã xuống.

Cuối cùng duy nhất có thể chống đỡ, chỉ có nữ tử trường bào áo xanh, hai mắt nàng ấy sáng lên nhìn chằm chằm vòng tròn giữa bầu trời, trên mặt lộ ra tươi cười thoải mái.

Ở khi nữ tử trường bào áo xanh cũng ngã xuống theo, vòng tròn giữa bầu trời đột nhiên sáng lên luồng ánh sáng rực rỡ, tia ánh sáng trắng cắn nuốt ánh sắng đỏ trên phù văn, chiếu sáng lên toàn bộ chiến trường, xua tan thê lương trên chiến trường.

Khi ánh sáng của vòng tròn càng ngày càng sáng, sáng đến mức tận cùng, thì chuỗi hạt châu treo ở trên trượng dài nở rộ hào quang, hào quang cùng vòng tròn giữa bầu trời kết hợp lại với nhau, hai loại hào quang giao hội, toàn bộ thế giới lại bị hào quang bao phủ.

Ánh mắt Sở Chước bị đâm vào sinh đau, nhưng lần này, nàng không chịu nhắm mắt lại.

Ở trong tầm nhìn của nàng, hai cái lỗ thủng màu đen ở thiên không cùng mặt đất bị trụ lực lượng mở ra đang từ từ khép lại, áp chế lực lượng tán ra từ bên trong, thẳng đến khi thiên không khôi phục bình thường, lỗ thủng màu đen trên mặt đất bị bổ khuyết đầy đủ, hào quang trên hạt châu rốt cuộc trở nên ảm đạm, vòng tròn giữa bầu trời cũng bắt đầu nứt vỡ.

Vòng tròn cuối cùng không chịu nổi, chia ra làm ba, bắn mạnh ra dọc theo ba phương hướng khác nhau, biến mất ở trong hư không, chỉ có một khối đáp xuống phiến đại lục đã biến thành nơi bãi đất hoang vắng này.

Mảnh nhỏ vòng tròn bị phân liệt thoạt nhìn tựa như một khối ngọc bản cổ xưa bình thường không có gì đặc biệt, nơi ngọc bản rớt xuống, trên mặt đất lỗ thủng màu đen vốn đã được bổ khuyết đầy đủ lại có dấu vết sụp đổ, mắt thấy tai nạn sắp buông xuống phiến đại lục này một lần nữa, thì ngọc bản cổ xưa rơi xuống trong đó, trấn áp hết thảy.

Thế giới lại khôi phục bình tĩnh.

Không biết qua bao lâu, mặt đất xuất hiện âm chướng nhàn nhạt, âm chướng bộc phát tràn ngập từ nơi bị ngọc bản trấn áp, thẳng đến khi âm chướng càng ngày càng nhiều, bao phủ toàn bộ nơi chiến trường, cuối cùng chiến trường thượng cổ biến mất ở bên trong âm chướng không thấy mặt trời...

Sở Chước nhìn hết thảy phát sinh, hoàn toàn bất lực.

Thẳng đến một khắc âm chướng phong tỏa hoàn toàn chiến trường đó, hạt châu trên cổ tay nàng lại nở rộ hào quang, nàng bị hút vào bên trong đó.

Khi Sở Chước lại mở mắt, nàng phát hiện mình ghé vào trên thổ địa u ám hoang vắng, trong lúc nhất thời phân không rõ đây là nơi nào.

"Chủ nhân!"

Một thanh âm lo lắng vang lên, khi Sở Chước được người kéo lên, nhìn về phía gương mặt mỹ nhân khó phân biệt nam nữ của người tới, trong lúc nhất thời có chút hoảng hốt.

Thời gian nàng đợi ở chiến trường thượng cổ lâu lắm, lâu đến chính mắt thấy đại lục thành bãi đất hoang vắng, Bách tộc thân chết, chiến trường bị âm chướng cắn nuốt, càng dài lâu hơn thời gian nàng đã từng trải qua ba kiếp, cũng càng cô tịch, ngay cả ký ức cũng sắp cũng bị tiêu diệt.

Thẳng đến khi nhìn đến khuôn mặt này, nàng mới hoảng hốt nhớ tới...

"Tầm Châu ca?"

Bích Tầm Châu mắt hàm chứa lo lắng: "Cô không sao chứ?"

Sở Chước chần chờ lắc đầu, mặc hắn kéo dậy, ký ức chậm rãi thu hồi, hỏi: "Những người khác đâu? Đúng rồi, Âm Thi Vương..."

"Chúng ta phân tán rồi." Bích Tầm Châu bình tĩnh nói: "Ta là cảm giác được khế ước của cô nên tìm tới đây, những người khác nếu như không sao, cũng sẽ đi tìm đến rất nhanh. Còn Âm Thi Vương... Ta không gặp được nó."

Sở Chước à một tiếng, nhìn về bốn phía, phát hiện ánh sáng lúc trước bao phủ bọn họ đã biến mất, vòng tròn giữa bầu trời thì vẫn còn, trong lúc nhất thời phân không rõ phát sinh chuyện gì. Trải qua Bích Tầm Châu nói, khi hào quang và ánh sáng trắng giao hội, dường như có lực lượng nào đó, phân tán bọn họ tách ra, cũng ngăn cản Âm Thi Vương công kích.

Đợi sau khi hai loại hào quang biến mất, nơi bọn họ đang đứng vẫn là chiến trường thượng cổ, chỉ là người bên cạnh cũng đã không còn ở đó.

May mắn khế ước với Sở Chước vẫn còn, có thể làm cho hắn mau chóng tới đây tìm.

Sở Chước an tĩnh nghe, đầu óc vẫn có chút loạn, trong lúc nhất thời phân không rõ mình chỉ là làm một cơn mộng vô cùng dài, hay là thật sự xuyên qua thời gian, trở lại chiến trường thượng cổ, chính mắt thấy mọi chuyện phát sinh ở thời kỳ thượng cổ. Dđlequydon&ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d

Nàng nhìn chung quanh, không nhìn thấy được nữ tử lúc trước dẫn đường cho nàng.

Trong lòng nàng hiện lên một loại tiếc nuối nhàn nhạt, tuy rằng biết nàng ấy chỉ là một đoàn chấp niệm, nhưng vẫn hy vọng nàng ấy được tốt đẹp.

Trong chốc lát sau, mê mang trong mắt nàng dần dần biến mất, thần trí trở nên thanh tỉnh.

"Âm Thi Vương hẳn là còn tại chiến trường thượng cổ, nó dường như muốn lấy được chuỗi hạt châu này, sớm hay muộn cũng sẽ tìm tới đây." Nàng bình tĩnh nói: "Chúng ta... đi tìm những người khác trước, cùng nhau rời khỏi nơi đây."

Bích Tầm Châu liếc nhìn nàng một cái, thấy nàng đã khôi phục bình tĩnh, trong lòng tuy có chút nghi hoặc, vẫn đáp ứng một tiếng.

Lúc này Sở Chước cảm ứng khế ước ở trong lòng, đi tìm đám đồng bạn bị phân tán.

Rất nhanh tìm được Huyền Ảnh.

Huyền Ảnh có thực lực mạnh, tới cũng nhanh nhất.

Nhìn thấy Huyền Ảnh, Sở Chước thăm dò hắn vài câu, biết hắn không gặp được những người khác, cũng không có gặp được Âm Thi Vương, tuy rằng trong lòng vẫn có chút lo lắng, nhưng cũng chỉ có thể tạm thời kiềm chế xuống.

Lại tốn một ít thời gian, tìm được Huyễn Ngu và bé rùa, Hỏa Lân vốn ở trong vạn pháp đỉnh cũng bước ra.

Chỉ còn lại có Mặc Sĩ Thiên Kỳ.

"A Kỳ là người may mắn, tuyệt đối không có việc gì!" Hỏa Lân tự tin tràn đầy nói, đối với luyện đan sư may mắn thì tràn ngập tin tưởng.

"Điều kiện tiên quyết là, hắn không cần lại miệng quạ đen." Bích Tầm Châu lạnh lùng bổ sung.

Nghe nói như thế, mọi người hai mặt nhìn nhau, trong lòng ít nhiều có chút lo lắng hắn chỉ có một mình, quản không được miệng mình, vạn nhất nói gì đó chiêu họa, dẫn tới Âm Thi Vương có ác ý với bọn họ...

Sở Chước hơi đen mặt, đánh nhịp nói: "Chúng ta đi tìm huynh ấy!"

Lúc này bọn họ tìm người ở chung quanh chiến trường thượng cổ hoang vắng, tốc độ so với đi tới chiến trường thì nhanh hơn rất nhiều.

Trên chiến trường vẫn có một cỗ lực lượng không hiểu, áp chế tất cả sinh linh thân ở trong đó, làm cho bọn họ không thể phi hành, chỉ có thể dựa vào hai cái đùi hành tẩu.

"Chủ nhân, lúc trước phát sinh chuyện gì?" Hỏa Lân hỏi, nàng ở trong vạn pháp đỉnh khôi phục linh lực, vẫn luôn không bước ra, thế cho nên cho tới bây giờ đều không rõ ràng lắm tình huống.

Sở Chước đơn giản nói một lần tình huống xả ra, nói đến Âm Thi Vương tranh đoạt chuỗi hạt châu cùng bọn họ, nàng dừng lại, nói: "Sau đó ta lại trải qua một việc, ta cũng không biết là ảo giác hay là tự mình trải qua, tạm thời không có biện pháp nói với mọi người."

Nàng cười khổ một tiếng, theo thần trí thanh tỉnh hiện tại, những gì lúc trước chứng kiến nghe thấy cũng bắt đầu trở nên mơ hồ đi, nàng thậm chí đã không nhớ được khuôn mặt của nữ tử trường bào nhảy vào trụ lực lượng trong chiến trường thượng cổ.

Vì sao sẽ như vậy?

Trong lòng Sở Chước có chút mờ mịt.

Hết chương 511.


_________________
Truyện hoàn:

Xuyên không- Điền văn Hành trình ở viễn cổ

Xuyên không - Huyền huyễn Triệu hoán sư khuynh thành (làm chung)

Xuyên không- Điền văn Xuyên qua làm nông phụ

Xuyên không- Thú nhân Kiếm sống nơi hoang dã

Xuyên không- Điền văn- Không gian Sổ tay sinh tồn khi bị chồng ruồng bỏ

Xuyên không- Điền văn Con gái nhà nông

Xuyên không- Điền văn Nông Kiều có phúc

Xuyên không- Điền văn Đại nương tử tiểu nàng dâu (làm chung)

Xuyên không - Thú nhân Xuyên đến bộ lạc nguyên thủy

Xuyên không Diễm Phu Nhân (làm chung)

Xuyên không - Dị giới  Ngự linh sư thiên tài (làm chung)

Truyện đang edit:

Xuyên không - Trùng sinh Cùng trời với thú

Xuyên không- Huyền huyễn Tà vương đế phi: Nghịch thiên thuần thú sư (làm chung- Drop)

Hiện đại - Trùng sinh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương (làm chung -Drop)


Xem thông tin cá nhân
1 thành viên đã gởi lời cảm ơn ChieuNinh về bài viết trên: Phuongphuong57500
     
Có bài mới T2 T01 30, 2023 4:09 am
Hình đại diện của thành viên
Thượng Thần Hỏa Phượng Hoàng Bang Cầm Thú
Thượng Thần Hỏa Phượng Hoàng Bang Cầm Thú
 
Ngày tham gia: T6 T07 04, 2014 10:49 am
Tuổi: 42 Nữ
Bài viết: 2544
Được thanks: 28062 lần
Điểm: 47.32
Tài sản riêng:
Có bài mới Re: [Xuyên không - Trùng sinh] Cùng trời với thú - Vụ Thỉ Dực - Điểm: 47
===Đại Hoang giới: Cửu U Minh===
Chương 512: Ông chú không may.
Editor: ChieuNinh_dd.LQD

Chiến trường Thượng cổ tuy lớn, nhưng cũng không phải lớn đến trình độ muốn tìm một người mất liên lạc cũng không hề có biện pháp nào, đặc biệt ở dưới tình huống biết đối phương nhất định sẽ không rời khỏi chiến trường thượng cổ.

Nhưng mà, chuyện làm cho Sở Chước bọn họ lo lắng vẫn đã xảy ra.

Rất xa, bọn họ liền cảm giác được hơi thở chiến đấu, liếc nhau, đều nhìn thấy trong mắt nhau có chút sầu lo.

Bọn họ cẩn thận tới gần, khi khoảng cách một khoảng cách liền cẩn thận dừng lại, cẩn thận nhìn về phía chiến trường, không ngoài ý muốn phát hiện Âm Thi Vương bị năm người tu luyện Hóa Thần cảnh vây công.

Âm Thi Vương một bộ y phục đỏ rực phá lệ dễn nhìn thấy, giống như màu máu lan tràn.

Theo lý thuyết, Âm Thi Vương đã luyện hóa thân bất tử không phải người tu luyện Hóa Thần cảnh có thể đối phó được, cho dù là năm người tu luyện Hóa Thần cảnh cùng nhau hợp lực bao vây tiêu diệt cũng giống thế, giữa Thần Hoàng cảnh cùng Hóa Thần cảnh, có khoảng cách như rãnh trời, lại đến mười người tu luyện Hóa Thần cảnh đi nữa, cũng không phải là đối thủ của một người tu luyện Thần Hoàng cảnh.

Nhưng lúc này Âm Thi Vương chính là một mặt tránh né, vẫn chưa đánh trả, nguyên nhân ở chỗ trong tay nó còn túm lấy một người.

Sở Chước lập tức thấy rõ ràng, người bị Âm Thi Vương xách theo giống như bao tải là Mặc Sĩ Thiên Kỳ.

Trong nháy mắt thấy rõ ràng đó, nàng cũng không có biện pháp nói rõ ràng cảm thụ trong lòng.

Luyện đan sư này cũng quá xui xẻo đi, chẳng lẽ vận khí tốt của hắn chỉ đặt ở phương diện tìm bảo vật, ở thời điểm khác thì vẫn rất là xui xẻo sao? Như thế cũng có thể thuyết minh, vì sao đời trước hắn sẽ rơi vào kết cục hắc hóa, sau khi đi đến Thanh Lâm Vực, còn bị các thế lực Thanh Lâm Vực đuổi giết.

Những người khác cũng lấy làm đồng tình đối với ông chú xui xẻo luyện đan sư.

Hỏa Lân có chút phát sầu nhìn về phía Sở Chước, không tiếng động hỏi: Chủ nhân, hiện tại làm sao bây giờ?

Tuy rằng bọn họ cách chiến trường có một khoảng cách, nhưng ai cũng không dám cam đoan Âm Thi Vương có tu vi Thần Hoàng cảnh có thể phát hiện bọn họ hay không, cho nên bọn họ ngay cả truyền âm cũng không dám.

Sở Chước cũng sầu, nhưng lấy thực lực hiện tại của bọn họ, căn bản không có khả năng cứu Mặc Sĩ Thiên Kỳ từ trong tay Âm Thi Vương, nếu như trực tiếp đi qua đó, không chỉ không có biện pháp cứu người, ngược lại đưa đầu người cho Âm Thi Vương, hành vi vô cùng ngu xuẩn.

Sở Chước chỉ có thể kiềm chế xuống, lựa chọn yên lặng xem xét.

Vừa đánh giá quan sát, lập tức Sở Chước đã phát hiện chỗ khác thường.

Vì sao Âm Thi Vương vẫn luôn tránh đi năm người công kích, chẳng lẽ thật là cố kỵ trong tay có một người? Cho dù lúc này hắn bắt Mặc Sĩ Thiên Kỳ, lấy bản tính của Âm Thi Vương, nó căn bản không cần bận tâm người trong tay, trực tiếp chụp chết năm người bao vây tiêu diệt hắn là được, trong đó có phải là có nội tình gì hay không?

Trong lúc nhất thời Sở Chước cũng không rõ ràng lắm tình huống hiện tại, nhưng không thể nghi ngờ là có lợi với bọn họ.

Chỉ cần Âm Thi Vương tạm thời không tổn hại Mặc Sĩ Thiên Kỳ, Mặc Sĩ Thiên Kỳ không có lo lắng tính mạng, là nàng có thể nghĩ biện pháp cứu hắn.

Không chỉ có Sở Chước không rõ, năm người đang bao vây tiêu diệt Âm Thi Vương cũng đồng dạng không rõ.

Tôn Trác Đan cùng Chuyên Tôn Văn Địch nhận ra Mặc Sĩ Thiên Kỳ, sau đó ra tay liền có điều cố kỵ, sợ không cẩn thận sẽ tổn thương đến hắn, dù sao đây chính là đồng bạn của Sở Chước. Nhưng những người khác cũng không loại cố kỵ này, bảo chủ Thạch Âm Bảo là người một khi đánh lên là không muốn sống, hơn nữa hiếm khi chiến một trận cùng cao thủ Thần Hoàng cảnh, chiến ý lại càng thêm dâng trào, đánh tới cuối cùng đỏ cả mắt, đã hưng phấn đến khó mà thu tay lại.

Âm Thi Vương hiển nhiên bị hắn quấn quýt khiến cho có chút tức giận rồi, rốt cục không thể nhịn được nữa, tát một cái đánh bay hắn.

Phương hướng bảo chủ Thạch Âm Bảo bị đá bay đối với Sở Chước bọn họ thì vô cùng bất lợi, bởi vì nơi hắn mà hướng đến là chỗ bọn họ trốn tránh, nếu tránh đi trễ, đám người tu luyện Thánh Đế cảnh lấy xuống bọn họ tuyệt đối sẽ bị hắn đập chết.

Người mà xui xẻo lên, quả nhiên trốn đi chỗ tối vây xem cũng sẽ tự động bại lộ.

Đám người Sở Chước tản ra mọi nơi, tránh đi bảo chủ Thạch Âm Bảo đập tới.

Một cái né tránh này, hành tung của mấy người rốt cục bại lộ, người trên chiến trường đều phát hiện nơi này còn có mấy tiểu gia hỏa.

Thần sắc Tôn Trác Đan cùng Chuyên Tôn Văn Địch ngưng đọng, nhất thời cả kinh đầu đầy mồ hôi, không chút do dự buông tha cho Âm Thi Vương, lao đi qua chổ Sở Chước bọn họ. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don=ChieuNinh

Nhưng mà so với tốc độ bọn họ thì nhanh hơn là Âm Thi Vương.

Một đôi con ngươi đỏ tươi của Âm Thi Vương nháy mắt khóa Sở Chước lại, thân hình vừa lướt, ngay sau đó đã đi đến trước mặt Sở Chước, một bàn tay bóp chặt cổ nàng, nhắc nàng tới. Mà Mặc Sĩ Thiên Kỳ nó mang theo trong tay, bị nó không chút do dự đá đến bên cạnh.

Hỏa Lân tiếp được luyện đan sư bị đá bay.

"Đừng tổn thương nàng ấy!"

Đám người Tôn Trác Đan, Chuyên Tôn Văn Địch và Bích Tầm Châu trăm miệng một lời kêu to.

Âm Thi Vương hờ hững không nói, một đôi mắt đỏ tươi gắt gao nhìn chằm chằm vào Sở Chước, ngón tay dài nhỏ bóp chặt cổ nàng tái nhợt, móng tay hiện ra màu đỏ sậm, giống như lợi trảo động vật, hơi hơi gấp khúc, rơi vào trong da thịt của nàng, máu tươi nháy mắt bật ra.

Hai chân Sở Chước cách mặt đất, cả người vô lực bị bóp cổ.

Nàng thống khổ nhìn Âm Thi Vương, cảm giác hô hấp không thông thuận.

Nhưng mà so với những thống khổ này, lòng của nàng lại tỉnh táo kỳ dị, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Âm Thi Vương.

Trong mắt Âm Thi Vương không có chút cảm tình nào, bóp cổ nàng kéo nàng tới gần, hé miệng, thanh âm trúc trắc vang lên: "Đưa nó... cho ta..."

Tôn Trác Đan cùng Chuyên Tôn Văn Địch đã xúm lại, chuẩn bị cứu người bất cứ lúc nào nghe được thanh âm của hắn, hơi đổi sắc mặt.

Từ lúc Âm Thi Vương xuất thế ở Thanh Lâm Vực, rồi chạy trốn tới Cửu U Minh, tiếp theo xuất hiện trước mặt người đời, hắn vẫn luôn an tĩnh không tiếng động, chưa từng mở miệng nói ra tiếng người, bọn họ đều tưởng nó sau khi bị luyện thành Âm Thi, trừ bỏ có được trí lực của người bình thường, thì hẳn là không biết tiếng người, lại không nghĩ tới, Âm Thi Vương bị luyện hóa được vô cùng thành công, nghiễm nhiên chính là một sinh linh bình thường, mà không phải là một cỗ thi thể.

Sở Chước hiểu rõ ý tứ của hắn, Âm Thi Vương muốn chuỗi hạt châu đó.

Hạt châu mang ở trên cổ tay nàng, bị tay áo bào rộng thùng thình che lại, nó không có bất luận hơi thở nào dao động, đặt ở địa phương khác, nghiễm nhiên chỉ là một vật trang sức.

Sở Chước không muốn đưa nó cho Âm Thi Vương.

Tuy rằng ký ức lúc trước nàng trải qua đã dần dần mơ hồ, ngay cả dung mạo của chủ nhân hạt châu cũng nghĩ không ra, lại tinh tường nhớ rõ một màn trước khi chủ nhân hạt châu nhảy vào trụ lực lượng, đã treo hạt châu ở trên trượng dài.

Nhưng so với sinh mệnh của mình, hạt châu có quan trọng đi nữa, thì cũng không quan trọng bằng còn sống.

Sở Chước gian nan nói: "Có... thể... ngươi buông ra..."

Hai tròng mắt đỏ tươi của Âm Thi Vương nhìn nàng, thần sắc lạnh lẽo cứng rắn, không có dao động cảm xúc của người bình thường.

Sở Chước chậm rãi nâng tay, đang lúc nàng nhấc tay áo lên, muốn lấy hạt châu xuống dưới, chân trời truyền đến một tiếng rít gào, theo rít gào mà đến là khí nổ cực nóng.

Phía chân trời khói lửa màu đen cuồn cuộn mà đến, chớp mắt đã đến nơi đây.

Sở Chước dùng dư quang khóe mắt ngắm đến quái vật con hỏa kỳ lân truy tới đây, quả thực muốn cao hứng không thôi, lúc này vô cùng cao hứng tinh thần chấp nhất của con quái vật hỏa kỳ lân, nàng tình nguyện bị nó đuổi thành chó chạy loạn khắp nơi, cũng không muốn đối mặt với Âm Thi Vương.

May mắn, quái vật hỏa kỳ lân hiển nhiên còn nhớ rõ nàng, dị hỏa biến ảo thành bốn vó hữu lực bước qua gò đất thấp bé, nơi đi qua, lưu lại khói lửa màu đen, làm cho người ta không tự chủ được đều tránh đi.

Quái vật hỏa kỳ lân đụng tới Âm Thi Vương.

Âm Thi Vương âm lãnh tóm Sở Chước, vẫy tay đánh qua quái vật hỏa kỳ lân.

Hắc diễm trên người quái vật hỏa kỳ lân liếm lên ống tay áo của Âm Thi Vương, ống tay áo màu đỏ rực bị dính tia lửa, nháy mắt liền xuất hiện vài cái lỗ cháy đen.

Kết quả này chọc giận Âm Thi Vương, hắn phát ra một tiếng rít gào như dã thú lên giữa bầu trời, phóng qua hỏa kỳ lân.

Bên cạnh đám người Tôn Trác Đan đều treo cả quả tim, lo lắng hắc diễm trên người hỏa kỳ lân đốt tới Sở Chước, lại lo lắng khi hai quái vật đỉnh cấp chiến đấu, tổn thương đến Sở Chước bị kẹp ở bên trong, căn bản không cho bọn hắn cơ hội xuất thủ. Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh}{|)&@#@

Lúc này Sở Chước cũng cảm giác được rất thống khổ.

Chấp nhất của Âm Thi Vương và hỏa kỳ lân đối với nàng hiển nhiên cũng không muốn buông nàng ra, tình nguyện cầm lấy nàng cùng nhau chiến đấu, làm cho nàng căn bản không có khả năng đào tẩu. Vì sợ bị hai quái vật giết chết, Sở Chước đành phải phủ dị thủy đến trên người, bảo vệ chính mình lại, sau đó giống như một vật trang sức, an tĩnh bị Âm Thi Vương xách đến xách đi.

Mẹ nó, đợi nàng tránh được một kiếp này, không chém chết hai con quái vật này là không được.

Sở Chước nổi nóng ở trong lòng.

Khi ngọn lửa lại một lần nữa xuyên thấu qua dị thủy làm bỏng da thịt của nàng, Sở Chước bình tĩnh phán đoán tình cảnh hiện nay của mình, một bàn tay lén lút chuỗi hạt châu đeo ở trên cổ tay, mạnh mẽ kéo nó xuống dưới, sau đó ném ra xa xa.

"Ngươi không phải muốn nó sao... Ở đây!" Sở Chước quát to một tiếng.

Tầm mắt của Âm Thi Vương không tự chủ được đuổi theo phương hướng của hạt châu.

Chỉ thoáng phân thần này, hỏa kỳ lân cũng không khách khí phun ra một cỗ hắc diễm tới nhắn, đốt tới vạt áo của hắn.

Nhưng mà lúc này Âm Thi Vương đã quên đi hết thảy, nó tùy tiện bỏ qua Sở Chước, nhào qua hạt châu.

Hỏa kỳ lân không truy kích Âm Thi Vương, mà là truy qua hướng Sở Chước bị dứt bỏ, ngay tại khi nó vừa há miệng, một ngụm hắc diễm phun qua Sở Chước, thì đám người Tôn Trác Đan, Chuyên Tôn Văn Địch đều ra tay.

Chuyên Tôn Văn Địch cầm Đả Thần Tiên trong tay, một roi đánh bay hỏa kỳ lân, Tôn Trác Đan thì phóng qua, tiếp được Sở Chước.
Hai người phối hợp được vô cùng ăn ý, thế cho nên đám người Bích Tầm Châu không có đường để ra tay.

Cứu Sở Chước xong, Chuyên Tôn Văn Địch nhét một viên linh đan vào trong miệng nàng, một phen khiêng nàng bỏ chạy, Tôn Trác Đan tự tay quấn lấy đám người Bích Tầm Châu, rồi mang theo cùng nhau chạy đi.

Đám người bảo chủ Thạch Âm Bảo thấy bọn họ chạy, tự nhiên cũng sẽ không ở lại.

Rống ——

Hỏa kỳ lân bị một roi phát ra một tiếng rống phẫn nộ, chạy đi theo bọn họ.

Âm Thi Vương ở giữa không trung tiếp được hạt châu rơi xuống, trong ánh mắt màu đỏ tươi lộ ra ánh sáng sáng ngời, nâng bảo bối trong lòng bàn tay, móng tay bén nhọn gấp khúc thật cẩn thận nâng nó, sau đó giơ nó lên ở giữa không trung, quay về phía vòng tròn nở rộ ánh sáng trắng nhu hòa giữa bầu trời.

Không có chút phản ứng.

Thần sắc Âm Thi Vương trở nên băng lãnh khác thường, híp mắt nhìn chằm chằm một đám người lao nhanh chạy trốn trên chiến trường, ngay sau đó, hắn cũng truy theo qua đó.

Sở Chước bị thương không nhẹ, trên cổ còn lưu lại vài lỗ thủng máu, tuy rằng máu đã ngừng chảy, nhưng Âm Thi Vương tạo thành thương tổn có lưu lại khí âm độc, trong lúc nhất thời không thể bài trừ, xâm nhập vào trong kinh mạch, làm cho sắc mặt của nàng trở nên vô cùng tái nhợt.

Nàng nhu thuận cuộn mình ở trong lòng Chuyên Tôn Văn Địch, hô hấp có chút suy yếu, cảm giác được phía sau khác thường, quay đầu nhìn lại, phát hiện đuổi theo phía sau không chỉ có quái vật hỏa kỳ lân, còn có Âm Thi Vương.

Sở Chước hơi đổi sắc mặt, không rõ Âm Thi Vương đã lấy được hạt châu rồi, vì sao còn muốn theo đuổi không rời, chẳng lẽ hắn muốn giết chết đám người bọn họ sao? Suy đoán này làm cho sắc mặt của nàng có chút không tốt, đầu nhanh chóng vận chuyển, nhưng mà cho dù bình thường cơ trí chồng chất, bình tĩnh quyết đoán, trong lúc nhất thời cũng không thể nghĩ ra biện pháp tốt nào để cho mọi người thoát đi an toàn.

Tốc độ của Âm Thi Vương cực nhanh, rất nhanh lại vượt qua quái vật hỏa kỳ lân, đuổi theo hướng bọn họ.

Ngay tại khi Âm Thi Vương lại ra tay hướng Sở Chước một lần nữa, trong thiên địa đột nhiên phát ra một tiếng kêu nhẹ, tiếp theo nơi bọn họ đang đứng, bắt đầu nứt vỡ từng tấc...

Hết chương 512.

_________________
Truyện hoàn:

Xuyên không- Điền văn Hành trình ở viễn cổ

Xuyên không - Huyền huyễn Triệu hoán sư khuynh thành (làm chung)

Xuyên không- Điền văn Xuyên qua làm nông phụ

Xuyên không- Thú nhân Kiếm sống nơi hoang dã

Xuyên không- Điền văn- Không gian Sổ tay sinh tồn khi bị chồng ruồng bỏ

Xuyên không- Điền văn Con gái nhà nông

Xuyên không- Điền văn Nông Kiều có phúc

Xuyên không- Điền văn Đại nương tử tiểu nàng dâu (làm chung)

Xuyên không - Thú nhân Xuyên đến bộ lạc nguyên thủy

Xuyên không Diễm Phu Nhân (làm chung)

Xuyên không - Dị giới  Ngự linh sư thiên tài (làm chung)

Truyện đang edit:

Xuyên không - Trùng sinh Cùng trời với thú

Xuyên không- Huyền huyễn Tà vương đế phi: Nghịch thiên thuần thú sư (làm chung- Drop)

Hiện đại - Trùng sinh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương (làm chung -Drop)


Xem thông tin cá nhân
1 thành viên đã gởi lời cảm ơn ChieuNinh về bài viết trên: Phuongphuong57500
 [ 565 bài ] 
           
 



Thành viên đang xem chuyên mục này: ChieuNinh, Google [Bot], Google Feedfetcher và 57 khách


Bạn không thể tạo đề tài mới
Bạn không thể viết bài trả lời
Bạn không thể sửa bài của mình
Bạn không thể xoá bài của mình
Bạn không thể gởi tập tin kèm
Google [Bot]

Bây giờ là T4 T03 29, 2023 12:09 pm

Lần truy cập trước: T4 T03 29, 2023 12:09 pm


Thoát [ Google [Bot] ]


Đề tài nổi bật 
[Cổ đại - Trùng sinh] Trọng sinh cao môn đích nữ - Tần Giản

1 ... 137, 138, 139

2 • [Hiện đại - Trùng sinh] Gia khẩu vị quá nặng - Hắc Tâm Bình Quả

1 ... 160, 161, 162

3 • [Xuyên không - Trùng sinh] Cùng trời với thú - Vụ Thỉ Dực

1 ... 186, 187, 188

[Cổ đại - Trùng sinh] Ký sự của tiểu nương tử - Vân Nhất Nhất

1 ... 40, 41, 42

5 • [Xuyên không] Cuộc sống điền viên của Tình Nhi - Ngàn Năm Thư Nhất Đồng

1 ... 180, 181, 182

6 • [Xuyên không - Dị giới] Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên

1 ... 270, 271, 272

[Xuyên không - Huyền huyễn] Triệu hoán sư khuynh thành - Vô Ý Bảo Bảo

1 ... 179, 180, 181

8 • [Xuyên không] Nữ nhân sau lưng đế quốc Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng (phần 1)

1 ... 165, 166, 167

9 • [Xuyên không - Dị giới] Phế sài muốn nghịch thiên Ma Đế cuồng phi - Tiêu Thất Gia - Hoàn

1 ... 229, 230, 231

10 • [Xuyên không - Điền văn] Nông kiều có phúc - Tịch Mịch Thanh Tuyền

1 ... 187, 188, 189

11 • [Hiện đại] Quân hôn Tổng giám đốc thô bạo của tôi - Nam Mịch

1 ... 143, 144, 145

[Cổ đại - Trùng sinh] Tướng phủ đích nữ - Trầm Hoan

1 ... 121, 122, 123

13 • [Hiện đại] Ảnh hậu làm quân tẩu - Đông Nhật Nãi Trà

1 ... 73, 74, 75

14 • [Hiện đại - Hào môn] Nữ phụ bạch liên hoa này tôi không làm nữa - Ma An

1 ... 27, 28, 29

15 • [Cổ đại - Trùng sinh] Chỉ yêu chiều thế tử phi - Mại Manh Miêu

1 ... 76, 77, 78

16 • [Xuyên không] Con đường vinh hoa của Thái tử phi - Tú Mộc Thành Lâm

1 ... 53, 54, 55

17 • Cuộc thi Miss List truyện sắc hoàn diendanlequydon năm 2020 (Tổng kết trang 16)

1 ... 49, 50, 51

18 • [Xuyên không - Dị thế] Thiên tài cuồng phi - Băng Y Khả Khả

1 ... 88, 89, 90

19 • [Xuyên không - Dị giới] Tà phượng nghịch thiên - Băng Y Khả Khả

1 ... 148, 149, 150

[Hiện đại] Hào môn tranh đấu I Người tình nhỏ bên cạnh tổng giám đốc - Hàn Trinh Trinh

1 ... 485, 486, 487



Thành viên nổi bật 
ChieuNinh
ChieuNinh
đêmcôđơn
đêmcôđơn
THO THO
THO THO

Khách

Khách

Khách

miumiumiu1011: tớ muốn truy cập vào truyện sắc  ngôn tình thì làm thế nào
Lại Thị Lan Anh: Tôi muốn được truy cập vào truyện sắc  ngôn tình
Shop - Đấu giá: Mẹ Bầu vừa đặt giá 201 điểm để mua Mercedes
Shop - Đấu giá: Đăng Tiểu Hy vừa đặt giá 200 điểm để mua Pikachu
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 200 điểm để mua Tiên nữ
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 201 điểm để mua Thiên thần xanh
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 201 điểm để mua Bướm Hồng Vàng
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 201 điểm để mua Bươm bướm tím 2
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 209 điểm để mua Ngọc xanh 5
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 563 điểm để mua Ngọc xanh 6
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 384 điểm để mua Hồng ngọc 3
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 697 điểm để mua Sparkly Diamond
Ban chieu: có ai có list truyện k chia sẻ mình với
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 404 điểm để mua Dây chuyền đá Amethyst
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 411 điểm để mua Đá Amethyst
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 345 điểm để mua Ngọc tím 3
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 200 điểm để mua Cung Sư Tử
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 200 điểm để mua Cầu thủy tinh Tatty
daisy hoàng lan: Cho em hỏi sao dạo này em không nghe đọc truyện được nuqax vậy ạ . Kể cả truyện trước đây e đã từng nghe luôn
Shop - Đấu giá: Mẹ Bầu vừa đặt giá 201 điểm để mua BMW
Shop - Đấu giá: ChieuNinh vừa đặt giá 201 điểm để mua Bird kiss
Shop - Đấu giá: ChieuNinh vừa đặt giá 200 điểm để mua Đàn gà
Shop - Đấu giá: Mèo Mướp Thích Ngủ vừa đặt giá 201 điểm để mua Bé đi ngựa quay
Kha linh: Cho mình hỏi sao được  cấp phép đọc truyện ngôn tình sắc á
Shop - Đấu giá: zin zin zin vừa đặt giá 200 điểm để mua 3 sao xanh
Shop - Đấu giá: zin zin zin vừa đặt giá 200 điểm để mua Ngựa trời (kiểu 1)
huucanhlaitin: Mọi người cho mình hỏi cách chèn hình vào bài đăng ạ? Mình chèn mãi nó vẫn báo spam
Shop - Đấu giá: Mẹ Bầu vừa đặt giá 201 điểm để mua Audi
Shop - Đấu giá: Mèo Mướp Thích Ngủ vừa đặt giá 201 điểm để mua Hamster phiêu cùng âm nhạc
Duy Khôi: Sau 6 năm thì đã onl lại và ngáo ngư �

Powered by phpBB © phpBB Group. Designed by Vjacheslav Trushkin.