List truyện sắc hoàn diendanlequydon



 [ 367 bài ] 

Kế thê - Hồ Thiên Bát Nguyệt

 
Có bài mới T5 T04 02, 2020 11:11 am
Hình đại diện của thành viên
Thành viên cấp 7
Thành viên cấp 7
 
Ngày tham gia: T3 T03 08, 2016 1:02 pm
Tuổi: 26 Nữ
Bài viết: 679
Được thanks: 9703 lần
Điểm: 29.85
Có bài mới Re: [Xuyên không] Kế thê - Hồ Thiên Bát Nguyệt - Điểm: 29
Đang tải Player đọc truyện...
Tốc độ đọc truyện: 0.90x

(Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)


Chương 363: Cấm đoạn

Editor: Bộ Yến Tử
Truyện được đăng chính thức tại diễn đàn Lê Quý Đôn

__________


Mùa thu năm Thái Xương thứ mười một, trưởng tử Vinh quận vương đại hôn, cưới chi nữ của Tần Chương người từng tham gia loạn tam vương, cháu gái Trung Thư xá Tần đại nhân.

Rất nhiều người nói Tần gia gặp đại vận, trong gia tộc có loạn thần tặc tử, nữ nhi lại có thể vào tông thất, được kiệu lớn tám người khiên vào cửa, ghi tên lên ngọc điệp tông phụ hoàng gia.

Không sai, là tông phụ, ngày đó khi trưởng tử Vinh quận vương thành thân, Thái Xương đế hạ chiếu, ngự phong hắn làm thế tử, nhận tước vị thừa kế từ Vinh quận vương.

Tức phụ Tần Lại Sư vừa vào cửa, cũng nhảy lên làm thế tử phi.

Sau tiệc cưới, mọi người âm thầm bàn tán, phủ Vinh quận vương vinh sủng hơn mười năm không giảm, bây giờ lại được thừa kế tập tước, sau này dù thế nào, chỉ cần Vinh quận vương an phận, sẽ có thể tồn tại đời đời. Ân sủng của đương kim thánh thượng có thể nói là vô cùng sâu nặng.

Nhưng cũng có người nói thầm, vì sao Vinh quận vương có được thánh tâm, đến nay vẫn không được bệ hạ cất nhắc vị trí thân vương?

Người hiểu thấu triệt thì phản bác: "Phong thân vương, có thể có mấy người được bệ hạ tin tưởng? Huống chi, từ khi bệ hạ đăng cơ đến nay, chưa từng đưa ra bốn chữ『 thừa kế tập tước 』, người sáng suốt đều nhìn ra, bệ hạ không thích quý tộc thế gia có quyền thế quá lớn, cho nên luôn tận sức bãi bõ binh quyền. Có thể khiến bệ hạ đối đãi như thế này, Vinh quận vương là người thứ nhất ở Đại Ngụy chúng ta."

Lập tức có người bắt đầu phân tích tình cảm huynh đệ giữa Thái Xương đế cùng Vinh quận vương, khi tiên đế còn tại vị, sau đó Thái Xương đế đến Yến Bắc, Vinh quận vương bị cấm túc trong ngõ hẻm Trung Quan, Thái Xương đế trở về, Vinh quận vương có thể rời khỏi giam cầm sở... Mỗi một chuyện, mọi người liên tưởng rất phong phú rồi sâu chuỗi tất cả việc liên quan tới hai người, nói đây là câu chuyện về tình huynh đệ vui buồn lẫn lộn.

Đương nhiên, trong sử sách sau này, có người đề cập đến đoạn tình cảm quân thần huynh đệ lừng lẫy trong lịch sử, có người mở rộng câu chuyện lấy đó viết văn, thăng hoa lên thành “Tình yêu”.

Dưới sức tưởng tượng của các tác giả, đoạn tình cảm bị ngăn cấm của Thái Xương đế cùng Võ Vinh thân vương thật sự có bằng chứng rất cụ thể.

Tỷ như, Thái Xương đế vẫn trì hoãn không phong Vinh quận vương làm thân vương, là vì lo lắng nâng đệ đệ lên quá cao, sẽ có người không vui. Trước khi Thái Xương đế băng hà, ngự phong đệ đệ làm Vinh thân vương, hưởng thụ tôn vinh cả đời, đồng ý sau khi Vinh thân vương qua đời sẽ hậu táng cạnh đế lăng, muốn đệ đệ ngủ yên bên cạnh quân vương.

Còn nữa, vương thọ của Vinh thân vương, Dự An đế thân là chất tử đã lấy ra chiếu chỉ có thụy hào mà khi Thái Xương đế còn sống đặt cho Vinh thân vương, là chữ “Võ”, vừa vặn hợp lại chữ “Văn” của Thái Xương đế lại càng tăng thêm sức mạnh.

Lại như, trên sử sách Thái Xương đế có tiếng là hoàng đế tốt "Không gần nữ sắc", số lượng nữ nhân tại vị, quả thực khiến người ta giận sôi; còn Vinh thân vương dù cưới hai lần, nhưng có một mối hôn sự giữ kín như bưng trên sách sử, không có ghi lại rõ ràng, mối hôn sự sau này, Vinh thân vương chỉ có một thê. Thế nhân bình luận, Vinh thân vương chính là người si tình có tiếng trong lịch sử, nhưng ở trong mắt người ta, chuyện này trở thành minh chứng tốt nhất cho đoạn tình cảm bị ngăn cấm của quân thần huynh đệ, sự “Si tình” của Vinh thân vương đối với vương phi chỉ là thủ thuật che mắt mà thôi.

Có một đoạn thời gian, hậu thế xôn xao rằng, thậm chí có người khắc nên hình tượng Thường Nhuận Chi là nữ nhân xuyên qua từ hiện đại, làm cho nàng trở thành ngôi sao thịnh thế ở Đại Ngụy, theo kinh nghiệm bản thân, xem một đoạn tình yêu tươi đẹp này.

Đương nhiên, hiện tại Thường Nhuận Chi sẽ không biết chuyện tương lai, hôm nay nàng dậy sớm, chờ uống trà con dâu.

Đứa con dâu này nàng rất vừa lòng, mùa đông năm trước hai người định hôn, hoàng hậu rất quan tâm nên phái ma ma trong cung đến Tần phủ, dạy Tần Lại Sư một ít thường thức cung đình, coi như tỏ lòng coi trọng mối hôn sự này.

Năng lực học tập và lễ nghi của Tần Lại Sư được ma ma giáo dưỡng khen ngợi không dứt.

Bây giờ con dâu vào cửa, Thường Nhuận Chi cảm thấy xương cốt mình nới lỏng, uống xong trà con dâu, chờ con dâu trở về, liền khẩn trương đem nội vụ trong phủ giao cho nàng, để nàng gánh vác.

Tần Lại Sư thấy không yên, tuy biết tính bà bà hiền hòa dịu dàng, nhưng mà nàng cũng không dám vội vàng tiếp nhận, vạn nhất bà bà đang thăm dò nàng thì sao đây?

Nàng cự tuyệt, có điều Thường Nhuận Chi kiên trì muốn nàng quản, lấy lí do bây giờ nàng đã là thế tử phi, là tông phụ, hiện tại bỏ mặc tới khi nào mới quản?

Thường Nhuận Chi rất kiên quyết, Tần Lại Sư chỉ có thể kinh sợ tiếp nhận quyền to trong tay bà bà.

Lúc bắt đầu nàng vẫn nơm nớp lo sợ, sợ mình quản sai. Nhưng suy cho cùng nàng cũng là một lão thủ, ở Tần gia nhân số ít, nhưng thân thích rất nhiều, giao tiếp mỗi ngày nàng đã thành thạo, với nhân số ở vương phủ, thì không nhiều như tộc nhân Tần gia, nàng quản càng thuận buồm xuôi gió, dường như là không có phạm sai lầm, chỉ là có chút quan hệ nhân tình còn cần Thường Nhuận Chi đề điểm một hai.

Thấy nàng đủ quyết đoán, Thường Nhuận Chi liền yên tâm thoải mái giao quyền lực và chìa khóa khố phòng cho nàng.

Chờ giao xong quyền lực, Thường Nhuận Chi bỗng cảm thấy cả người thật thoải mái.

Năng lực của Tần Lại Sư không tệ, trong quá trình giao quyền, trong phủ không hề xảy ra chút nhiễu loạn nào.

Quý thái phi trêu ghẹo Thường Nhuận Chi: "Ngươi cưới con dâu về để hưởng thanh nhàn, vậy thì phải thổi phòng Dương Dương nhiều vào, do mắt hắn tốt, nếu không ngươi sẽ không dễ dàng cưới được một người con dâu toàn năng về."

Thường Nhuận Chi cười vui vẻ, vừa bóc vỏ quất cho quý thái phi vừa nói: "Nếu không phải người làm nương như con không trọng thành kiến, hắn muốn cưới, con không đồng ý, hắn có thể cưới về sao? Nói đến cùng, hắn còn phải cảm tạ con, thành toàn mối tình đầu của hắn đấy. Ngài cũng đừng quên, mùa đông năm trước hắn đi thổ lộ với cô nương người ta trở thành chuyện cười, nếu xử lý không tốt, người mất mặt không chỉ phủ chúng ta cùng Tần gia. May mà hai nhà kết làm thân gia, chuyện khi đó, liền thành giai thoại. Bằng không, chính là gièm pha."

Quý thái phi cười nói: "Người trẻ tuổi mà, sẽ bị ép buộc... Dương Dương không kinh nghiệm, nếu hắn có kinh nghiệm, cũng không đến nỗi đem chuyện thổ lộ đẹp đẽ như vậy biến thành trò cười của người ta, đến bây giờ khi nhắc tới chuyện đó, hắn vẫn còn đỏ mặt."

Nhắc tới việc năm trước nhi tử kéo theo Nhạc Nhạc đi thổ lộ với Tần Lại Sư, Thường Nhuận Chi lại muốn cười. Sau chuyện đó nàng còn từng mắng Lưu Đồng vì xúi giục nhi tử dụ dỗ muội muội, kết quả chuyện không thành trở nên thật dọa người; cũng mắng Lưu Cảnh Dương đường đường là nam tử hán lại quăng mũ cởi giáp vì một nữ hài, làm như chưa bao giờ nhìn thấy nữ nhân; dạy dỗ Nhạc Nhạc rằng sau này không được theo ca ca hồ nháo…

Nhưng trong lòng nàng lại rất vui mừng, bởi vì nhìn thấy Dương Dương, nàng biết, hắn đã trưởng thành.

Còn về chuyện giữa Dương Dương và Tần Lại Sư, đó là một chuyện xưa khác.


_________________
Bộ Yến Tử - Trương Phi Yên!

Độc hành!!!
________

ĐANG EDIT



Xem thông tin cá nhân
11 thành viên đã gởi lời cảm ơn truong phi yen về bài viết trên: Hương Trà Thơm Ngát, R.Quinn, Tuyet Le Kim, Ty Tồ, antunhi, doctruyen888, linhkhin, qh2qa06, soonsun89, tohanh, xichgo
     
Có bài mới T5 T04 02, 2020 11:56 am
Hình đại diện của thành viên
Thành viên cấp 7
Thành viên cấp 7
 
Ngày tham gia: T3 T03 08, 2016 1:02 pm
Tuổi: 26 Nữ
Bài viết: 679
Được thanks: 9703 lần
Điểm: 29.85
Có bài mới Re: [Xuyên không] Kế thê - Hồ Thiên Bát Nguyệt - Điểm: 31
Đang tải Player đọc truyện...
Tốc độ đọc truyện: 0.90x

(Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)


Chương 364: Ngoại bang

Editor: Bộ Yến Tử
Truyện được đăng chính thức tại diễn đàn Lê Quý Đôn
___________

Năm Thái Xương mười bảy, hạm đội tàu biển của Đại Ngụy rời cảng tám năm đã cập bến tàu kinh thành.

Lúc xuất phát ra khơi là năm đại hạm, lúc trở về nhiều thêm ba chiếc thuyền lớn, một chiếc lớn thu hoạch đồ vật hiếm lạ trong thời gian tám năm du liệt hải quốc, hai chiếc khác thì chở khách nhân nước ngoài, bao gồm một ít vương tôn quý tộc các nước.

Thái Xương đế cùng quần thần hân hoan ra nghênh đón Nam Bình vương trở về.

Xa cách tám năm, Nam Bình vương còn gầy hơn trước, người cũng đen đi, phỏng chừng là trên đường rất không thoải mái, chỉ có điều tinh quang trong mắt hắn lại không hề biến mất, thần thái cả người vô cùng sáng láng, khí chất càng thêm nội liễm.

Thái Xương đế ra đón, Nam Bình vương tiến lên hai bước quỳ xuống, trầm giọng nói: "Hoàng huynh, thần đệ may mắn không làm nhục sứ mệnh."

"Tốt, tốt lắm!" Thái Xương đế dìu hắn đứng dậy, cẩn thận đánh giá: "Trên đường vất vả rồi."

Thường Nhuận Chi nhìn về phía bọn họ, nàng muốn tìm tiểu tử Thường Âu.

Chỉ chốc lát nàng đã nhìn thấy Thường Âu, hắn đang trò chuyện cùng một nữ tử dị tộc, bên cạnh còn đứng một oa nhi rất dễ thương khoảng chừng ba bốn tuổi, vừa nhìn đã biết là con lai.

Thường Nhuận Chi cả kinh, Nhạc Nhạc bây giờ cũng đã trưởng thành nàng nhìn thấy tứ cữu cữu, bèn nói: "Nương, tứ cữu cữu ở kia!"

Thường Nhuận Chi lúng ta lúng túng đáp, Nhạc Nhạc thì bồn chồn hỏi: "Cữu cữu đang nói chuyện với ai thế?"

Trong lúc vô tình Thường Âu vừa vặn đón nhận ánh mắt tỷ tỷ nhà mình.

Hắn nhếch miệng cười, cúi người ôm lấy oa nhi, sau đó quàng vai nữ tử dị tộc bên cạnh, ý kia vô cùng rõ ràng.

Nhạc Nhạc hít một hơi nói: "Nương, tứ cữu cữu đã thành thân ở hải ngoại!"

"Ừ, đúng vậy..." Thường Nhuận Chi gật đầu, không ngờ Thường Âu thật sự tìm được tức phụ ngoại quốc...

Ái chà, hài tử của hắn lớn lên cũng thật xinh đẹp.

Thường Nhuận Chi khẩn trương muốn ôm oa nhi kia, vô cùng thân thiết.

Thái Xương đế hàn huyên cùng Nam Bình vương hồi lâu, hoàng hậu nhìn một lượt vẫn không thấy bóng dáng Nam Bình vương phi, nghi hoặc nhìn Nam Bình vương.

Nam Bình vương bình tĩnh nói: "Năm Thái Xương mười bốn, nàng đã chết vì bệnh, an táng tại quê hương của Y Tác Ngõa."

Nam Bình vương quay đầu nhìn lại, nói: "Hiện tại Y Tác Ngõa là thê tử của Thường Âu."

Hoàng hậu thổn thức: "Nam Bình vương nén bi thương."

"Hoàng tẩu không cần lo lắng, đây là chuyện mà ta và nàng ấy đã từng nghĩ tới, không phải chuyện không thể chấp nhận." Nam Bình vương rất thản nhiên, nhìn Thái Xương đế: "Theo thần đệ đến đây, còn có vài bằng hữu hải ngoại, bọn họ đều muốn đến trải nghiệm văn minh Đại Ngụy ta, cho nên đi theo thần đệ, hoàng huynh vẫn nên mau chóng để thần đệ thành lập một tổ tiếp đãi khách ngoại, tận tình chiêu đãi họ. Thần đệ cảm thấy, có thể triển khai cùng mậu dịch hải ngoại."

Thái Xương đế gật gật đầu, an bài người chiêu đãi khách, còn mình thì triệu Nam Bình vương vào cung trò chuyện.

Trong điện Cần Chính, Thái Xương đế ngồi phía trên, Vinh quận vương cùng Nam Bình vương phân ra ngồi hai bên trái phải, còn Tam hoàng tử Lưu Cảnh Long đã được phong vương thì đứng bên cạnh Thái Xương đế.

Nam Bình vương chậm rãi kể: "Hành trình của chúng đệ dọc theo lục địa bên cạnh, không dám cách lục địa đó quá xa, học hỏi không ít phong tình của dân tộc khác. Thần đệ không thể không nói, hoàng huynh an bài việc ra khơi lần này, xác thực ý nghĩa bất phàm. Theo thần đệ thấy, nếu Đại Ngụy chúng ta chỉ khư khư chú ý đến cảnh nội như trước, sợ là không lâu nữa, sẽ bị các quốc gia bên kia xâm chiếm. Thần đệ mượn cơ hội lần này, vực dậy dương oai, khiến cho đám ngoại quốc đầy dã tâm kia có chút kiêng kị."

Sắc mặt Thái Xương đế trở nên ngưng trọng: "Chỉ giáo cho?"

"Ý của thập nhị đệ chẳng lẽ muốn luyện hải binh đi xâm chiếm các quốc gia hải ngoại?"

"Đúng vậy." Nam Bình vương thận trọng gật đầu: "So với chúng ta, dân chúng của bọn họ có lẽ càng khốn khổ hơn, tài nguyên thiếu hụt, vì thế bọn họ tận lực nghiên cứu phát triển vũ khí giản dị lại có lực sát thương cực mạnh, đi cướp tài nguyên bên ngoài. Theo thần đệ thấy, trình độ chế tạo vũ khí của họ, có lẽ ở trên chúng ta.”

Thái Xương đế không khỏi chậm rãi thở một hơi.

"Nếu ngoại bang ngày càng mạnh, Đại Ngụy chúng ta sẽ nguy." Thái Xương đế nhíu mày trầm tư.

Nam Bình vương nói: "Xem xét tình thế bây giờ, nếu muốn cấm lưu thông biển, chỉ có thể luyện hải binh ngăn chặn ngoại bang. Bây giờ, phải bắt đầu luyện quân, tích cực tăng tốc rèn hỏa khí, nếu như ngày đó thực sự đến, cũng không đến nỗi không có lực phản kích."

Lưu Cảnh Long thấy Thái Xương đế trầm tư, trầm ngâm hồi lâu mới lên tiếng: "Thập nhị thúc, ta có một chuyện không rõ. Ngoại bang đã nhìn thấy thuyền của thập nhị thúc, tại sao còn có thể để người trở về, báo tin cho chúng ta?"

"Thuyền của chúng ta đến nơi, dân sinh ở đó có một số nhiệt tình thân cận cũng có một phần phòng bị chống cự. Nếu thấy tình huống không đúng, tự nhiên chúng ta phải kịp thời rời khỏi đó."

Lưu Cảnh Long gật đầu, nhìn Thái Xương đế nói: "Phụ hoàng, nhi thần nhận thấy, đã có hạm đội, tất nhiên phải luyện hải quân, công tác phòng bị cũng nên triển khai. Nhưng mà chỉ ngồi chờ người ta đến xâm phạm mới phản kích thì không được, không thể đối đãi như người Tiên Ti năm đó, hai việc này khác nhau, thực không thể thực hiện. Chúng ta nên tiếp tục phát triển giao lưu cùng ngoại bang, học tập kĩ thuật chế tạo hỏa khí của họ, đợi đủ thời cơ, xuất phát chinh phạt những tiểu quốc ngoại bang vào lãnh thổ Đại Ngụy ta, chẳng phải rất tốt sao?"

Mấy năm gần đây khi chấp chính Thái Xương đế đã bắt đầu xu hướng lấy ổn làm chủ, còn quyết định này của Lưu Cảnh Long chứng tỏ hắn là tân hoàng đế dã tâm bừng bừng.

Giang sơn này cuối cùng sẽ giao vào tay hắn, hắn cố ý muốn mở rộng ranh giới, Thái Xương đế cũng không phản đối, nhưng chỉ sợ mình xem nhẹ thực lực đối thủ, đưa dê vào miệng cọp.

Thái Xương đế suy tư thật lâu, nói: "Cứ luyện hải binh trước đã, chuyện khác, chờ sau khi quen thuộc cùng người ngoại bang, lại quyết định cũng không muộn."

Hắn nhìn Lưu Cảnh Long, vui mừng nói: "Có mục tiêu là chuyện tốt, nhưng đừng nên quá đề cao mình. Muốn đi phải đi từng bước, đi quá vội vàng, rất dễ té ngã."

Lưu Cảnh Long gật đầu xác nhận.

Trong kinh thành dạo gần đây có rất nhiều người kì quái, mặc dù mọi người đã quen nhìn bộ dạng của người Tây Vực, nhưng đối với dung mạo của người ngoại bang vẫn có chút khó tiếp nhận.

Bọn họ nói chuyện, dân chúng kinh thành nghe được nhưng không thể hiểu.

Thường Nhuận Chi lại vô cùng cao hứng, trên thế giới này, lại có cả người da đen và người da trắng, ngôn ngữ của bọn họ, cũng không giống nhau, chỉ có điều vẫn có thể nghe được là hệ thống chữ Latin.

Thê tử của Thường Âu là người da trắng, mái tóc bạch kim, mắt xanh, Thường Nhuận Chi cảm thấy rất đẹp, nhưng rất nhiều người Thường gia vẫn chưa thể tiếp nhận.

Chẳng qua ai bảo người ta đã sinh hài tử, nhi tử Thụy Lôi của bọn họ dù còn nhỏ, nhưng lại chính là người phiên dịch cho phụ thân và mẫu thân mình với người trong nhà.

Khi Lưu Đồng và Thường Nhuận Chi đến Thường gia, liền nhìn thấy mọi người đang vây quanh Thụy Lôi nói cười vui vẻ, đại khái là chưa từng thấy qua vẻ ngoài của trẻ con ngoại quốc, lại còn là người nhà, cho nên vừa tò mò vừa thích thú.

Thụy Lôi rất hướng ngoại, nhìn thấy lại có người đến, liền thoải mái chào hỏi: "Hello!"

Lưu Đồng cũng đáp lại hắn "Hello".

Bởi vì có hai chiếc thuyền người ngoại bang đến Đại Ngụy, Thái Xương đế mở đại sứ quán giải quyết vấn đề ăn mặc đi lại của họ. Lưu Đồng qua lại lâu ngày, nên cũng học được chút ngôn ngữ của bọn họ.

Nghe Nam Bình vương kể lại hành trình vượt biển, đối với miêu tả của hắn Lưu Đồng rất thích thú, cũng có chút ý định mở rộng tầm mắt.

***


_________________
Bộ Yến Tử - Trương Phi Yên!

Độc hành!!!
________

ĐANG EDIT



Xem thông tin cá nhân
10 thành viên đã gởi lời cảm ơn truong phi yen về bài viết trên: Hương Trà Thơm Ngát, R.Quinn, Ty Tồ, antunhi, doctruyen888, linhkhin, qh2qa06, soonsun89, tohanh, xichgo
     
Có bài mới T6 T04 03, 2020 8:03 am
Hình đại diện của thành viên
Thành viên cấp 7
Thành viên cấp 7
 
Ngày tham gia: T3 T03 08, 2016 1:02 pm
Tuổi: 26 Nữ
Bài viết: 679
Được thanks: 9703 lần
Điểm: 29.85
Có bài mới Re: [Xuyên không] Kế thê - Hồ Thiên Bát Nguyệt - Điểm: 30
Đang tải Player đọc truyện...
Tốc độ đọc truyện: 0.90x

(Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)


Chương 365: Kết thúc

Editor: Bộ Yến Tử
Truyện được đăng chính thức tại diễn đàn Lê Quý Đôn
___________


Phu thê Lưu Đồng ở lại Thường gia một ngày, khi hai người rời khỏi, trời vẫn còn sớm, Thường Nhuận Chi cười nói lúc nãy thấy Thụy Lôi ăn cơm chiều ngon lành, nên bất tri bất giác cũng ăn một chút.

Lưu Đồng nhìn nàng cười sủng nịch: "Vậy chúng ta chậm rãi đi tản bộ một lát."

Hoàng hôn buông xuống, mặt trời bắt đầu lặn, chân trời đã nhuốm màu ráng đỏ.

Phu thê hai người đã đến tuổi trung niên, dù có bảo dưỡng tốt tới đâu thì vẫn mơ hồ lộ ra chút tóc bạc và nếp nhăn, chứng tỏ bọn họ đã không còn trẻ.

Hai người vẫn ân ái như xưa, lững thững nói nói cười cười đi trên con đường vắng.

"Hôm trước thiếp nghe nói, có quan viên muốn đưa nữ nhi tới làm thiếp cho chàng.” Thường Nhuận Chi nháy mắt mấy cái, nghiên đầu nhìn hắn: “Thành thật nói xem, chàng có động tâm không?”

Lưu Đồng buồn rầu lắc đầu, bất đắc dĩ nói: "Không động lòng, nữ nhân của ta như hoa như ngọc, theo ta từ lúc ta còn hàn vi, nữ nhi của ông ta sấp sỉ nữ nhi của chúng ta, ta có thể hạ thủ được ư, đó chẳng phải chính là cầm thú à?”

Thường Nhuận Chi bật cười: "Theo lời chàng nói, nam nhân cầm thú trên đời này không ít nhỉ, vị cửu ngũ kia, trong cung có vài vị tần phi nương nương vừa hai mươi đấy.”

Lưu Đồng trừng mắt nhìn nàng ngầm cảnh cáo, Thường Nhuận Chi đầu hàng nói: “Ngừng ngừng ngừng, thiếp không nói."

Hai người cùng sóng vai cười nói vui vẻ, Lưu Đồng tự tại nắm lấy tay nàng đi tiếp.

Đôi tay này, lúc ban đầu vô cùng mềm mại, nhưng khi sống vài năm ở ngõ hẻm Trung Quan đã dần dần trở nên thô ráp, hằn những vết chai, dù bây giờ có dưỡng tốt cỡ nào cũng không thể khôi phục như xưa.

Hắn biết, khi nắm lấy bàn tay này, chỉ có ấm áp, ấm áp đó cơ hồ là nối liền tận đáy lòng hắn.

"Nghĩ cái gì thế?" Thường Nhuận Chi tò mò nhìn hắn.

Lưu Đồng thở dài: "Còn có thể nghĩ cái gì, ta đang nghĩ đến hôn sự của Nhạc Nhạc... Thẩm mỹ của con bé rất lớn, đám công tử danh môn nàng nhìn không trúng sẽ không đồng ý gả, hoàng huynh hoàng tẩu đều chìu theo nàng… Chuyện này phải làm thế nào cho phải."

"Chàng muốn đuổi Nhạc Nhạc khỏi nhà rồi?"

"Sao có thể." Lưu Đồng lắc đầu: "Dù có nuôi con bé cả đời, ta cũng không hề oán hận. Nhưng mà con bé đã mười tám, còn không định hôn, thì không thể nào nói nổi.”

Thường Nhuận Chi rất hứng thú: "Cũng không thể nói như thế, ai bảo cô nương mười tám tuổi không gả thì mất giá? Nữ nhi chúng ta không thể gả trong buồn bực, lại nói, chẳng phải hiện tại có rất nhiều đại công tước ngoại quốc đến đây sao?"

Lưu Đồng không thể tưởng tượng được nhìn Thường Nhuận Chi: "Nàng muốn gả Nhạc Nhạc cho hầu tử ngoại quốc?"

"Chàng xem thành kiến của chàng kìa, Y Tác Ngõa chẳng phải cô nương ngoại quốc sao? Nàng cùng Tiểu Tứ sinh Thụy Lôi, cực kỳ đáng yêu. Nếu Nhạc Nhạc thật sự gả cho người ngoại quốc, sinh một tiểu bảo bảo hỗn huyết, thật là đáng yêu biết bao…"

"Hỗn huyết..."

Lưu Đồng không khỏi đỡ trán: "Trình độ nhận thức của nàng thật là cao..."

"Tin thiếp đi, nếu sau này bệ hạ quán triệt chấp hành việc lui tới trao đổi cùng ngoại quốc, tương lai đó là việc rất bình thường.” Thường Nhuận Chi lạc quan nói: “Bây giờ ý nghĩ của bệ hạ có chút bảo thủ, nhưng A Long là người hùng tài vĩ lược, tất nhiên tương lai có thể kế thừa chí hướng của bệ hạ, hướng ra hải ngoại."

Lưu Đồng hiếu kỳ hỏi: "Dường như nàng rất hy vọng Đại Ngụy mở rộng ngoại thương ra bên ngoài?"

"Thiếp sợ, phong bế quá lâu sẽ bị lạc hậu, lạc hậu nhất định bị đánh." Lời nàng có chút sâu xa: "Bị động phòng ngự, cho tới bây giờ không phải là chuyện cường giả nên làm."

Thường Nhuận Chi hi vọng, khi sống ở thời không khác, người Hoa Hạ tóc đen mắt đen có thể theo lịch sử đến hiện đại, đi đến tuyến đầu ở nhiều thế hệ, mà không phải quá mức bảo thủ như phong kiến, trong mộng đẹp đắc chí của Thiên Triều thượng quốc, cuối cùng bị người ngoại tộc dùng trường thương pháo ngắn, nổ nát mộng đẹp, trở thành đối tượng bị nô dịch, thành người hạ đẳng, tương lai là chủng tộc bị người ta kỳ thị.

Thái Xương đế đã dám đi đến mức này, chính là hy vọng người đời sau của mình, có thể giữ vững con đường này, đi tiếp, có thể nhìn thấy dân tộc Hoa Hạ không quá chênh lệch cùng các dân tộc khác, có thể nhìn thẳng vào chính mình, thời thời khắc khắc đều bảo trì lòng cảnh giác.

Lưu Đồng đăm chiêu: "Nàng nói đúng, bị động phòng ngự và chủ động tiến công là hai con đường khác nhau hoàn toàn. Ta nghĩ, hoàng huynh cũng nghĩ tới con đường chủ động tiến công này."

"Vậy thì tốt." Thường Nhuận Chi mỉm cười, nếu nói tiếp đề tài này, còn phải kéo theo việc của triều đình. Hiếm khi phu thê bọn họ có thể chậm rãi đi dạo trên đường như những phu thê bình thường khác, cho nên không nên lãng phí quãng thời gian này vào những việc xa xăm kia.

Thường Nhuận Chi khoác tay Lưu Đồng, oán giận: "Còn bốn tháng nữa Lại Sư sẽ sinh, thiếp lại có thêm tôn tử, sau này mừng năm mới lại nhiều thêm một cái hồng bao. Lăng Nhi đi du lãm non nước, nói sẽ về còn chưa về, không biết lần này có thể đưa tiểu cô nương nào về không, người làm cha như chàng cũng không chịu hối thúc, đó là chuyện hôn nhân đại sự của thằng bé đấy. Còn Nhạc Nhạc thì…"

Thường Nhuận Chi lải nhải, Lưu Đồng chăm chú lắng nghe, bất chợt "Ồ" một tiếng coi như đáp lại.

Hắn biết không phải thê tử muốn hắn hứa hẹn hoặc trả lời, bất quá là trong cuộc sống bình thản phải có thêm chút bực tức mới hấp dẫn.

Nhưng cho dù là bực tức, hắn đều nghiêm cẩn nghe.

Bọn nhỏ lớn lên, sinh tôn tử, tóc bọn họ cũng đã bạc, trên trán đã có nếp nhăn, nha hoàn bên cạnh đã đổi mấy lần… Những sinh mệnh mới xung quanh bọn họ không ngừng tiến lên phía trước.

Trải qua một ngày, tương lai lại ít đi một ngày.

Có đôi khi Lưu Đồng cũng mờ mịt giống như Thường Nhuận Chi khi Thường lão thái thái qua đời.

Thân nhân trưởng bối đều dần già rồi chết đi, kế tiếp, sẽ là ai?

Lưu Đồng nắm tay nàng thật chặt.

Hắn rất quý trọng mỗi thời khắc ở cùng nàng, bởi vì qua một ngày sẽ ít đi một ngày.

Hắn chưa bao giờ giống như hiện tại, bắt đầu e ngại sống chết.

"Xảy ra chuyện gì sao?" Thường Nhuận Chi đang nói thao thao bất tuyệt, thình lình cảm thấy bàn tay đang nắm tay mình bỗng dưng siết chặt.

"À, không cái gì." Lưu Đồng cười cười, nghiêng đầu nhìn nàng: "Ta vừa nghĩ, có phải con người sau khi chết, sẽ có linh hồn hay không?"

Thường Nhuận Chi kinh ngạc chớp mắt, trả lời: "Có, có lẽ còn luân hồi chuyển thế, hoặc có thể trùng sinh ở một thời không khác."

Mặc dù hắn nghĩ chỉ là nói đùa, lại không tự chủ nghĩ đó là thật: “Nếu thật sự có luân hồi chuyển thế, thật sự tốt biết bao.”

"Tại sao?" Thường Nhuận Chi cười, cơ trí trong mắt chợt lóe lên: “Sống một đời còn chưa đủ? Nói không chừng kiếp sau sẽ sống gian nan khốn khổ thì sao?”

Lưu Đồng vỗ vỗ đầu nàng, cưng chìu nói: "Không đủ, kiếp này ta tự thừa nhận mình thủy chung ở cạnh nàng, nhưng bởi vì trở ngại thân phận, thời gian ở cạnh nàng quá ít, dù sau này ta dần triệt hạ quyền lực trong tay, đến cùng vẫn không thể lúc nào cũng ở bên cạnh nàng. Nếu như có kiếp sau, ta muốn gặp nàng sớm hơn, dùng thật nhiều thời gian làm bạn với nàng."

Thường Nhuận Chi nghe vậy liền dừng chân, ánh mắt lưu chuyển, nhìn về phía chân trời, trong mắt Lưu Đồng, hình ảnh như vậy thật khiến người ta say mê.

Bỗng nhiên nàng mỉm cười, vui sướng thuần túy như thiếu nữ: “Ồ, nói như vậy, bổn phu nhân sẽ cùng chàng đi tới kiếp sau.”
Lưu Đồng bật cười thật to.

Kể từ đó, chết đối với hắn mà nói, không có gì đáng sợ.

Lưu Đồng buông tay ra, lui về sau một bước, tao nhã chắp tay chào Thường Nhuận Chi.

Giọng hắn vẫn nhẹ nhàng như thiếu niên.

"Kiếp sau, còn cảm phiền phu nhân chỉ giáo cho."

(Hoàn)

***

--- ------oOo---- -----

_________________
Bộ Yến Tử - Trương Phi Yên!

Độc hành!!!
________

ĐANG EDIT



Xem thông tin cá nhân
 [ 367 bài ] 
           
 



Thành viên đang xem chuyên mục này: Google [Bot], hanhphucgiandon, Ngockhue19 và 72 khách


Bạn không thể tạo đề tài mới
Bạn không thể viết bài trả lời
Bạn không thể sửa bài của mình
Bạn không thể xoá bài của mình
Bạn không thể gởi tập tin kèm
Google [Bot]

Bây giờ là T4 T03 29, 2023 2:14 pm

Lần truy cập trước: T4 T03 29, 2023 2:14 pm


Thoát [ Google [Bot] ]


Đề tài nổi bật 
[Cổ đại - Trùng sinh] Trọng sinh cao môn đích nữ - Tần Giản

1 ... 137, 138, 139

2 • [Hiện đại - Trùng sinh] Gia khẩu vị quá nặng - Hắc Tâm Bình Quả

1 ... 160, 161, 162

3 • [Xuyên không - Trùng sinh] Cùng trời với thú - Vụ Thỉ Dực

1 ... 186, 187, 188

[Cổ đại - Trùng sinh] Ký sự của tiểu nương tử - Vân Nhất Nhất

1 ... 40, 41, 42

5 • [Xuyên không] Cuộc sống điền viên của Tình Nhi - Ngàn Năm Thư Nhất Đồng

1 ... 180, 181, 182

6 • [Xuyên không - Dị giới] Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên

1 ... 270, 271, 272

[Xuyên không - Huyền huyễn] Triệu hoán sư khuynh thành - Vô Ý Bảo Bảo

1 ... 179, 180, 181

8 • [Xuyên không] Nữ nhân sau lưng đế quốc Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng (phần 1)

1 ... 165, 166, 167

9 • [Xuyên không - Dị giới] Phế sài muốn nghịch thiên Ma Đế cuồng phi - Tiêu Thất Gia - Hoàn

1 ... 229, 230, 231

10 • [Xuyên không - Điền văn] Nông kiều có phúc - Tịch Mịch Thanh Tuyền

1 ... 187, 188, 189

11 • [Hiện đại] Quân hôn Tổng giám đốc thô bạo của tôi - Nam Mịch

1 ... 143, 144, 145

[Cổ đại - Trùng sinh] Tướng phủ đích nữ - Trầm Hoan

1 ... 121, 122, 123

13 • [Hiện đại] Ảnh hậu làm quân tẩu - Đông Nhật Nãi Trà

1 ... 73, 74, 75

14 • [Hiện đại - Hào môn] Nữ phụ bạch liên hoa này tôi không làm nữa - Ma An

1 ... 27, 28, 29

15 • [Cổ đại - Trùng sinh] Chỉ yêu chiều thế tử phi - Mại Manh Miêu

1 ... 76, 77, 78

16 • [Xuyên không] Con đường vinh hoa của Thái tử phi - Tú Mộc Thành Lâm

1 ... 53, 54, 55

17 • Cuộc thi Miss List truyện sắc hoàn diendanlequydon năm 2020 (Tổng kết trang 16)

1 ... 49, 50, 51

18 • [Xuyên không - Dị thế] Thiên tài cuồng phi - Băng Y Khả Khả

1 ... 88, 89, 90

19 • [Xuyên không - Dị giới] Tà phượng nghịch thiên - Băng Y Khả Khả

1 ... 148, 149, 150

[Hiện đại] Hào môn tranh đấu I Người tình nhỏ bên cạnh tổng giám đốc - Hàn Trinh Trinh

1 ... 485, 486, 487



Thành viên nổi bật 
ChieuNinh
ChieuNinh
đêmcôđơn
đêmcôđơn
THO THO
THO THO

Khách

Khách

Khách

miumiumiu1011: tớ muốn truy cập vào truyện sắc  ngôn tình thì làm thế nào
Lại Thị Lan Anh: Tôi muốn được truy cập vào truyện sắc  ngôn tình
Shop - Đấu giá: Mẹ Bầu vừa đặt giá 201 điểm để mua Mercedes
Shop - Đấu giá: Đăng Tiểu Hy vừa đặt giá 200 điểm để mua Pikachu
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 200 điểm để mua Tiên nữ
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 201 điểm để mua Thiên thần xanh
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 201 điểm để mua Bướm Hồng Vàng
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 201 điểm để mua Bươm bướm tím 2
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 209 điểm để mua Ngọc xanh 5
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 563 điểm để mua Ngọc xanh 6
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 384 điểm để mua Hồng ngọc 3
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 697 điểm để mua Sparkly Diamond
Ban chieu: có ai có list truyện k chia sẻ mình với
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 404 điểm để mua Dây chuyền đá Amethyst
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 411 điểm để mua Đá Amethyst
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 345 điểm để mua Ngọc tím 3
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 200 điểm để mua Cung Sư Tử
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 200 điểm để mua Cầu thủy tinh Tatty
daisy hoàng lan: Cho em hỏi sao dạo này em không nghe đọc truyện được nuqax vậy ạ . Kể cả truyện trước đây e đã từng nghe luôn
Shop - Đấu giá: Mẹ Bầu vừa đặt giá 201 điểm để mua BMW
Shop - Đấu giá: ChieuNinh vừa đặt giá 201 điểm để mua Bird kiss
Shop - Đấu giá: ChieuNinh vừa đặt giá 200 điểm để mua Đàn gà
Shop - Đấu giá: Mèo Mướp Thích Ngủ vừa đặt giá 201 điểm để mua Bé đi ngựa quay
Kha linh: Cho mình hỏi sao được  cấp phép đọc truyện ngôn tình sắc á
Shop - Đấu giá: zin zin zin vừa đặt giá 200 điểm để mua 3 sao xanh
Shop - Đấu giá: zin zin zin vừa đặt giá 200 điểm để mua Ngựa trời (kiểu 1)
huucanhlaitin: Mọi người cho mình hỏi cách chèn hình vào bài đăng ạ? Mình chèn mãi nó vẫn báo spam
Shop - Đấu giá: Mẹ Bầu vừa đặt giá 201 điểm để mua Audi
Shop - Đấu giá: Mèo Mướp Thích Ngủ vừa đặt giá 201 điểm để mua Hamster phiêu cùng âm nhạc
Duy Khôi: Sau 6 năm thì đã onl lại và ngáo ngư �

Powered by phpBB © phpBB Group. Designed by Vjacheslav Trushkin.