List truyện sắc hoàn diendanlequydon



 [ 1460 bài ] 

Hào môn tranh đấu I: Người tình nhỏ bên cạnh tổng giám đốc - Hàn Trinh Trinh

 
Có bài mới T6 T02 12, 2021 6:44 am
Hình đại diện của thành viên
V.I.P of CLB Tiểu Thuyết
V.I.P of CLB Tiểu Thuyết
 
Ngày tham gia: CN T08 04, 2013 10:20 am
Tuổi: 46 Nữ
Bài viết: 3565
Được thanks: 47740 lần
Điểm: 20.69
Có bài mới Re: [Hiện đại] Hào môn tranh đấu I: Người tình nhỏ bên cạnh tổng giám đốc - Hàn Trinh Trinh - Điểm: 11
Đang tải Player đọc truyện...
Tốc độ đọc truyện: 0.90x

(Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)


Chương 1363: KẾT THÚC (103)

Mọi người thật hạnh phúc, thật vui vẻ, thật cao hứng!!

Trang Hạo Nhiên ôm con gái yêu thích không buông tay, liền từ phòng trẻ trực tiếp ôm vào trong phòng bệnh của vợ, vừa ôm vừa hôn vừa cưng nựng, đi tới cửa thấy Tưởng Thiên Lỗi, lập tức cười tiến lên, nghiêng con gái của mình tới trước, thật vui vẻ nói: “Xem con gái của tôi đi? Giống tôi không? Hay giống như Khả Hinh? Đáng yêu không? Anh nhìn cái miệng nhỏ của nó? Mí mắt này? Sau này nhất định mắt to ngập nước, cho dù cười hay khóc cũng nhất định thật đáng yêu!”

Tưởng Thiên Lỗi nghe nói như vậy, cũng không nhịn cười tới gần nhìn bảo bối này, quả thật dáng dấp mềm mại đáng yêu, nhưng vẫn hơi giống mẹ, liền nói: “Thật rất đẹp--- Thật đáng yêu---”

“Đây! Ôm đi! Cho anh mượn một phút!” Trang Hạo Nhiên nói xong, lập tức ôm con gái đưa về phía Tưởng Thiên Lỗi.

Tưởng Thiên Lỗi vốn đang hơi do dự, nhưng nhìn này bảo bối mềm mại mũm mĩm, quả thật đáng yêu, liền không nhịn được cười đưa tay, hết sức dịu dàng ôm lấy bảo bối nhỏ thực xinh đẹp, ôm vào trong lòng, lập tức cúi đầu nhìn gò má ngoan ngoãn của nó dựa vào trong ngực mình, trái tim của anh lập tức tan chảy, không nhịn được cười nói: “Nhìn từ bên mặt giống mẹ hơn, không biết có thông minh, đáng yêu hơn mẹ không?”

Nói xong, ngón tay của bảo bối nhỏ xinh đẹp lập tức khẽ nhúc nhích, trong nháy mắt chạm vào bút máy trước ngực Tưởng Thiên Lỗi, giống như chạm vào món đồ yêu thích, lập tức nâng ngón tay hồng hồng nắm lấy.

Cử chỉ này làm cho mọi người trong phòng bệnh cười lớn.

Tưởng Thiên Lỗi lập tức ôm bảo bối nhỏ trong ngực, khẽ cúi xuống dịu dàng nói: “Thế nào? Con thích bút máy của bác? Bút máy của bác văn bản không hơn một tỷ, chắc chắn sẽ không ký đâu---”

Bảo bối nhỏ hơi nhắm chặt mắt, cái miệng nhỏ nhấp nhẹ, vẫn nắm cây bút máy hơi giơ lên.

“Cái này nếu như chọn đồ vật đoán tương lai, hành động của bảo bối này thật không thể tin được---” Trang Tĩnh Vũ xoay người nhìn Tưởng Thiên Lỗi cùng cháu gái bảo bối của mình, cười nói.

Trang Hạo Nhiên tính toán thời gian, lập tức ôm lại con gái, vừa thương vừa yêu vừa hôn cọ nhẹ khuôn mặt nhỏ của nó, vừa đi tới bên cạnh vợ ngồi xuống, vừa cười nói: “Vợ, em xem, nhìn xem bảo bối của chúng ta rất đáng yêu--- Bộ dáng của nó có phải giống em không? Nhưng ba mẹ đều nói tính cách của nó giống anh, rất hoạt bát và hài hước?”

Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên nhìn Trang Hạo Nhiên, không nhịn được bất đắt dĩ nở nụ cười, nhưng vẫn hết sức thương yêu, tràn đầy tình thương vô hạn của một người mẹ, vươn tay chạm nhẹ vào khuôn mặt nhỏ xíu mềm mại của nó.

Lúc này Ân Nguyệt Dung cũng ôm bảo bối nhỏ cùng Diệp Mạn Nghi trò chuyện vui vẻ đi tới, nghĩ rằng Đường Khả Hinh mới vừa sinh xong, phải cùng nhau về chuẩn bị chuyện lễ ra đời cho bảo bối, rất không nở giao bảo bối cho Dĩnh Hồng ôm, bọn họ cùng đi đến trước mặt của Đường Khả Hinh, nắm tay của cô vừa thương vừa yêu nói: “Khả Hinh, thật rất vất vả, cả quá trình mang thai hai đứa bé này thật sự bị rất vất vả--- Mẹ đi về trước lo chuyện cho hai bảo bối một chút, vừa lúc hôm nay là ngày tốt rồng phượng báo điềm lành, phải chuẩn bị cái tên thật xinh đẹp cho hai đứa bé, con ở đây nghỉ ngơi một lúc, chút nữa dì Lý sẽ tới chuẩn bị đồ ăn cho con.”

Đường Khả Hinh cười dịu dàng, nhìn Ân Nguyệt Dung cùng Diệp Mạn Nghi khẽ gật đầu, nói: “Dạ. Cám ơn mẹ.”

Lúc này Trang Hạo Nhiên mới giao con gái cho Giai Kỳ, kêu cô ôm cẩn thận, mình tươi cười đứng lên đưa hai bà mẹ cùng đi ra ngoài, Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ đều không chịu đi, vẫn đứng ở một bên trêu chọc cháu trai, nhưng không bao lâu, bảo bối mà Giai Kỳ ôm lại bật khóc oa oa, mọi người liền rất sốt ruột, Đường Khả Hinh cũng hơi lộ ra ngạc nhiên hơi nâng người lên, căng thẳng hỏi: “Có phải đói bụng không?”

Giai Kỳ ôm bảo bối nhỏ xinh đẹp mềm mại trong ngực, phát hiện con bé giơ ngón tay nắm bút máy lắc tới lắc lui, bộ dáng lo lắng và buồn thiu, cô càng cảm thấy ngạc nhiên, nhưng vào lúc này, y tá săn sóc đặc biệt nở nụ cười đẩy xe đi tới nói có thể là em gái nhớ anh trai, bởi vì ở trong bụng vẫn ôm anh trai nghỉ ngơi, Dĩnh Hồng cùng Giai Kỳ nghe nói như vậy, lập tức nở nụ cười ôm hai bảo bối dựa vào nhau, kì lạ em gái lập tức ngừng khóc, nắm cây bút mạ vàng màu đen từ từ yên lặng, anh trai từ đầu đến cuối đều hết sức bình tĩnh, mí mắt nhắm chặt, nắm tay nắm nhẹ, giống như một chút vững vàng này có thể an ủi em gái---

Đường Khả Hinh hơi ngẩng mặt nhìn hai bảo bối nhỏ tựa vào nhau như thế, cô lập tức cũng tràn lệ nở nụ cười, có con rồi mới phát hiện làm mẹ thật vĩ đại, đây quả thật là phải dốc hết tất cả để thương yêu.

Phòng khách kiểu châu âu nhà họ Trang.

Bà cụ Chu cùng với mười ba thầy tử vi tướng số đứng ở trước bàn tròn kiểu châu âu trong phòng khách nhà họ Trang, cầm hai đoạn gấm đỏ thẫm viết ngày sinh tháng đẻ của hai đứa bé đặt vào trong hộp gỗ đàn hương, tám người giúp việc chậm rãi bưng chiếc lư hương cổ lớn bằng bàn tay đặt nhẹ ở trước bàn tròn kiểu châu âu, sau đó nhẹ nhàng mở nắp lư hương, kế tiếp đưa bàn tay thon thon cầm tro bếp bỏ vào trong hộp, dùng lông vũ trắng quét nhẹ, lại cầm ngày sinh tháng đẻ của hai nhân vật tối cao Ủy viên Trương và Tô Điềm Thần đặt nhẹ ở hai bên, bởi vì hai đứa bé có mệnh ngôi vua cao nhất, e sợ phúc quá nhiều sẽ giảm thọ, cho nên Tô Điềm Thần tự mình đề nghị đặt tên cho anh trai trước, còn em gái dùng tên mụ trước, cho nên hôm nay thầy tử vi tướng số muốn dựa vào số mệnh của hai đứa bé, lấy tên thích hợp nhất cho bọn chúng.

Ân Nguyệt Dung cùng Diệp Mạn Nghi hết sức căng thẳng chờ đợi, dù sao đặt tên là chuyện lớn, hơn nữa ngày sinh tháng đẻ của người cha cũng bày ra trước bàn tròn, truyền thống Trung Quốc trước nay đều do cha đặt tên cho con trai, ở trong “Lễ ký- Khúc lễ thượng” có nói về trách nhiệm của người cha đặt tên cho con. Ý nghĩa của việc cha đặt tên cho con là khởi đầu của sự dạy dỗ. Đây chính là sự dạy dỗ “Cẩn Thủy” của Nho gia. Để cho anh hiểu rõ ý nghĩa của cẩn thủy, tức là khi làm việc phải thận trọng ngay từ đầu, không để có sơ sót. Mà hôm nay tất cả thầy tử vi lấy ra ngũ hành của hai đứa bé để xem Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ có chỗ thiếu sót hoặc cấm kị gì không, mới để cho cha bắt đầu chọn ngày tốt chuẩn bị đặt tên.

Bà cụ Chu liên tục nghe các thầy tử vi tướng số miệng lẩm bẩm, tay cầm lông vũ trắng nhẹ nhàng tính toán chữ trong tro lư hương, cuối cùng ở bên trong tính ra mệnh số của hai đứa bé, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ hoàn toàn không có thiếu hụt, hơn nữa vòng quay vận mệnh là điềm lành rồng bay phượng múa, đúng là hiếm thấy, chính xác ngay cả trời cao cũng che chở! Ân Nguyệt Dung cùng Diệp Mạn Nghi nghe nói như vậy, cũng không nhịn được kích động mỉm cười.

Bên trong bệnh viện!

Trang Hạo Nhiên mới vừa đi ra ngoài nghỉ ngơi một chút, cũng đã ôm con gái ôm vào trong ngực, yêu thích không buông tay, một lát cảm thấy đôi mắt của con bé xinh đẹp, một lát cảm thấy lỗ mũi của con bé xinh đẹp, một lát cảm thấy công chúa nhỏ này thật sự là cô bé xinh đẹp nhất trên thế giới, mới vừa nô đùa với con bé xong, cũng đã nghe được tin tức của hai bà mẹ truyền đến, dựa theo chỉ dẫn của thầy tử vi tướng số, hai số mệnh cầm tinh con rồng phượng không những không thiếu Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ mà còn có xu thế thâu tóm chí tôn “Mặt trời, mặt trăng và kim mộc thủy hỏa thổ”, yêu cầu cha của hai đứa bé đặt tên có ý nghĩa sâu sắc, giúp ích cho đứa bé tương lai giương cánh bay cao--- Anh nghe xong lời này, hai tròng mắt lóe lên, lộ ra vô hạn thương yêu và dịu dàng, cúi đầu nhìn con gái, lúc này vẫn thật mềm mại đáng yêu ngủ thật say, thỉnh thoảng không biết bị cái gì tỉnh giấc, lập tức nắm cây bút máy, hơi giơ lên, anh nhìn thấy lập tức nở nụ cười, khẽ trêu chọc nắm bàn tay nhỏ xíu của con gái, lắc nhẹ ---

Đường Khả Hinh thật cẩn thận chậm rãi giao con trai cho Giai Kỳ, nở nụ cười xinh đẹp, nhìn ánh mắt của chồng biết anh đang nghĩ tên cho con gái, liền dịu dàng nói: “Anh không thể mỗi ngày chỉ nhìn vào con gái, cha đặt tên là chuyện lớn, cho dù con trai hay con gái đều phải nghiêm túc một chút---”

Trang Hạo Nhiên ôm con gái trong ngực, đang trêu chọc con bé cất tiếng cười to, nghe vợ nói như vậy anh không khỏi nghiêm mặt lại, hơi nghiêng mặt nhìn Giai Kỳ ôm con trai đang chậm rãi muốn đặt lên chiếc giường nhỏ, dáng vẻ bình tĩnh ngủ say, anh lại im lặng tiếp tục quay mặt cười đùa với con gái, thậm chí giả vờ muốn giành lấy bút máy cùng con gái, con bé vẫn không cho mình, trái tim của anh không khỏi tràn lên xúc động, nói: “Con gái tốt, sau này tất cả mọi thứ của ba đều là của con, tài liệu cũng để cho con ký!”

Phốc! Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, không nhịn được cúi mặt phì cười, trong nhà này anh là người nghèo nhất!

Trang Hạo Nhiên vẫn ôm con gái trong ngực, nhìn con gái ngủ say, lông mi thật dài phủ xuống, thật khéo léo, anh hơi nhếch môi cười nói: “Công chúa nhỏ của ba, ba đặt tên gì cho con hay nhỉ? Nghe ông nội nói phải đặt tên mụ trước, tên gì đây? Ba cảm thấy tên của mẹ dễ nghe nhất---”

Đường Khả Hinh chậm rãi ngẩng đầu lên chăm chú nhìn Trang Hạo Nhiên ôm con gái trong ngực, dáng vẻ vẫn rất đẹp trai, trái tim của cô lại hơi ngọt ngào nhộn nhạo.

Thời gian từng giờ từng giờ trôi qua, Trang Hạo Nhiên ôm con gái trong ngực, quả thật yêu thích không buông tay, thậm chí bà cụ Chu dẫn thầy tử vi tướng số đi vào làm lễ chào đời cho hai bảo bối, anh cũng không nở để xuống, Đường Khả Hinh cũng hết sức căng thẳng nhìn thầy tử vi tướng số tay cầm dao nhỏ rất sắc bén nhẹ nhàng cắt một nhúm tóc của con trai, chỉ sợ sẽ làm con trai bị thương, chỉ là thời gian gần tới đêm, hôm nay cô sinh xong, người hơi có chút mệt mỏi, chờ xong lễ chào đời, không nhịn được cơn buồn ngủ, chậm rãi nằm trên giường ngủ say, mà lễ chào đời nhà họ Trang nhất định phải mở đèn sáng rực cúng lễ ba ngày, Ân Nguyệt Dung và dì Lý cùng mọi người cũng đã trở về nhà lo việc, lập tức cả phòng bệnh trở nên yên tĩnh, hai bảo bối cũng được y tá đưa vào phòng trẻ, vẫn yên tĩnh ngủ say---

Lúc này, ánh trăng giống như chiếc đĩa bạc chậm rãi nhô lên, tầng mây bồng bềnh giống như điệu múa trên trời theo gió mát thổi đến---

Trang Hạo Nhiên nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, ngồi ở bên giường bệnh, cúi mặt cẩn thận nhìn khuôn mặt ngủ say của vợ, có lẽ thật quá mệt mỏi, hơi thở cô giống như hãm sâu ở trong giường nệm trắng tinh làm người nghe không khỏi đau lòng, người đàn ông này cười dịu dàng, vừa ngắm nhìn vợ, vừa vươn tay nhẹ nhàng kéo nệm trắng tinh phủ trên người của cô, lại đưa tay vén sợi tóc bên mặt cô, cảm nhận sự rung động cô gái này lần đầu làm mẹ mang đến cho mình ---

Lập tức, một cơn gió hơi mạnh thổi qua, ánh trăng giống như biến mất ngay, chờ đón từng tia chớp bên kia chân trời, dường như sấm muộn vừa muốn đánh xuống, anh nhanh chóng đứng lên đi tới trước cửa sổ sát đất đóng chặt cửa sổ, lại đứng đứng yên ở bên ban công một lúc, cảm giác tiếng sấm kia đến gần, anh lập tức quay người lặng lẽ đi ra ngoài phòng bệnh, nhanh chóng đi tới hai phòng trẻ ở hai bên hành lang, bởi vì y tá đặc biệt nói em gái dần dần thích ứng vòng tay của mẹ và ba, có thể tạm thời tách ra khỏi anh trai, để cho bọn chúng ngủ riêng, nghỉ ngơi tốt hơn---

Anh im lặng cất bước đi tới phòng em gái, cách cửa sổ thủy tinh trong suốt nhìn bảo bối quả nhiên rất ngoan ngoãn ngủ say, trong tay vẫn nắm cây bút máy, anh hơi nở nụ cười, hai tròng mắt lóe lên, lẳng lặng trầm tư trong chốc lát, lúc này mới chậm rãi xoay người nhìn phòng trẻ của con trai, tường kính trong suốt lại chậm rãi đóng lại, bên trong phòng chỉ có ánh đèn nhỏ màu xanh dương đang nhấp nháy, anh đứng yên ở ngoài cửa im lặng do dự suy nghĩ trong chốc lát, lúc này mới bước tới, nhẹ nhàng vặn khóa tâm, mở cửa đi vào trong phòng trẻ ---

Trên chiếc giường nhỏ màu xanh nhạt, bảo bối rất đẹp trai mềm mại nằm đó, hai mắt nhắm chặt, miệng nhỏ mím chặt, thật yên ổn ngủ say, đã lộ ra khí chất cao quý bình tĩnh quá sớm, chỉ là đôi tay nắm nhẹ biểu hiện nó vẫn có chút cô đơn vô dụng, dù sao mới rời khỏi tử cung dịu dàng của mẹ không tới 24 giờ --- Trang Hạo Nhiên chậm rãi đi tới bên giường trẻ, hai mắt lóe ra ánh sáng mạnh liệt, cúi mặt thật sâu ngắm nhìn dáng vẻ lẳng lặng ngủ say của con trai, nghĩ đến tương lai nó sẽ là người thừa kế tập đoàn Hoàn Cầu, anh lại hơi thở dốc, lồng ngực tràn đầu bầu lửa nóng và cuồng nhiệt nhưng vẫn cố gắng kềm chế, lần đầu làm cha cũng sẽ hoang mang, rốt cuộc nên dạy dỗ con trai như thế nào mới có thể để nó nhẹ nhõm mà vui vẻ lớn lên---

Trang Hạo Nhiên đè nén một chút nặng nề và lo âu trong lòng, quay trở lại niềm vui của người làm cha lần đầu tiên, nương theo ánh đèn xanh dương xuyên qua, chăm chú nhìn đôi mắt hết sức thu hút của con trai, cái mũi cao cao, miệng mím chặt, vừa nhìn là biết đứa bé có cá tính, thật sự rất đẹp trai, tất cả mọi người nói nó giống mình--- Người đàn ông này không nhịn được nghẹn ngào nở nụ cười, lại cúi người xuống vươn tay thật dịu dàng nắm nhẹ bàn tay nhỏ xíu của con trai ---

Không ngờ, trời sinh máu mủ, một giọt máu đào hơn ao nước lã, dường như khi tiếng sấm đến gần bảo bối này chậm rãi mở bàn tay nhỏ xíu nắm nhẹ ngón tay cha, giống như không cần cây bút máy, cũng có thể cảm nhận được ý tứ thừa kế của cha, bàn tay nhỏ xíu nắm thật chặt, thật chặt---

Hai mắt Trang Hạo Nhiên lập tức tràn lệ, cảm nhận bàn tay nhỏ xíu giống như đã có thể thấu triệt ý thức trách nhiệm mạnh mẽ, bằng tình thương của người cha, anh gần như xúc động đau lòng, rất dịu dàng nói: con yêu, chỉ vì hạnh phúc của con, cha chấp nhận gánh vác sự nghiệp cho đến ngày bạc đầu, bởi vì đây là quá trình vừa nặng nề vừa đòi hỏi sự chịu đựng gian khổ nhất ---

Đứa bé trai giống như nghe hiểu được lời của cha, bàn tay nhỏ xíu vẫn nắm chặt tay của anh, thật kiên định không buông ra.

Một bóng người chậm rãi xuất hiện tại trong phòng bệnh, Đường Khả Hinh cảm động hai mắt tràn lệ tựa vào cạnh cửa, nhìn chồng cúi người vươn tay nắm nhẹ bàn tay nhỏ xíu của con trai, hát bài hát học được từ quê của Tiểu Nhu, dịu dàng xúc động hát ru: Bầu trời đêm buông xuống, những vì sao lấp lánh, đôm đốm bay, đôm đốm bay, anh đang nhớ nhung ai--- Sao trên trời rơi lệ, hoa hồng trên đất héo khô, gió lạnh thổi, gió lạnh thổi, chỉ cần có em kề bên---

Nước mắt của cô rào rào chảy xuống, nhưng vẫn thật cảm động xoay người, mỉm cười đi tới.


_________________
Có duyên mới gặp nhau, dù cho ngàn dặm vẫn gặp nhau,
vô duyên đối diện bất tương phùng.
Chúng ta duyên phận cạn, thôi thì tạm chia tay!!!


Xem thông tin cá nhân
1 thành viên đã gởi lời cảm ơn megau1976 về bài viết trên: Tiosu
     
Có bài mới T6 T02 12, 2021 6:50 am
Hình đại diện của thành viên
V.I.P of CLB Tiểu Thuyết
V.I.P of CLB Tiểu Thuyết
 
Ngày tham gia: CN T08 04, 2013 10:20 am
Tuổi: 46 Nữ
Bài viết: 3565
Được thanks: 47740 lần
Điểm: 20.69
Có bài mới Re: [Hiện đại] Hào môn tranh đấu I: Người tình nhỏ bên cạnh tổng giám đốc - Hàn Trinh Trinh - Điểm: 11
Đang tải Player đọc truyện...
Tốc độ đọc truyện: 0.90x

(Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)


Chương 1364: KẾT THÚC (104)

Thời đại tốt đẹp cuối cùng rồi cũng sẽ đến, mà những người mạnh mẽ, không sợ hãi mất đi cũng sẽ chuẩn bị mọi thứ, đón nhận tất cả thách thức!!

Sau vài ngày trải qua đủ loại suy nghĩ và đắn đo, Trang Hạo Nhiên rốt cuộc đặt tên cho con trai là Trang Dục Hiên, có nghĩa tỏa sáng vạn trượng, mà lấy chữ: Dục Hiên có nghĩa là coi trọng việc xây dựng đất nước, cũng tượng trưng nắm quyền to, mà con gái bảo bối lấy tên là Trang Hàm Nghệ, Hàm ngụ ý là sau buổi sáng mùa Đông tuyết, tượng trưng nghênh đón ánh sáng, khoảnh khắc tươi đẹp, mà Nghệ là Thần Điểu giương cánh bay cao, hi vọng trong tương lai con gái có thể vui vẻ giương cánh ước mơ, tên mụ là Tâm Ngữ, thể hiện tình yêu thương gắn bó của cha đối với mẹ.

Mọi người nghe được cái tên này, cũng khen có ý nghĩa sâu sắc, mọi người cũng hài lòng gật đầu, nhất là Đường Chí Long thích chữ “Hiên” này, Tô Tĩnh Thần nghe xong cũng cười to, nói thật không hỗ là gia đình hưng thịnh, để cha đặt tên cho con trai, phước báu tràn đầy, để con trai không bệnh không lo, khỏe mạnh vui vẻ lớn lên nhưng vẫn lộ ra khí phách, chọn ra tên và chữ, mọi người đều thật cân nhắc! Nhưng Ân Nguyệt Dung lại hết sức yêu thích, ôm hai đứa cháu trong ngực, vừa gọi  Tiểu Hiên Hiên, vừa gọi Tiểu Tâm Ngữ, vô cùng dễ nghe!

Đường Khả Hinh tựa vào trong ngực chồng, cũng nở nụ cười hạnh phúc.

Trang Hạo Nhiên lại thật chăm chú nhìn hai đứa con bảo bối, trong lòng cũng cảm xúc mênh mông, quả thật lần đầu làm cha mới hiểu được ý nghĩa thực sự của kế thừa sinh mạng, mới hiểu được lúc ấy Đường Chí Long dạy dỗ mình, rốt cuộc chịu đựng áp lực tâm lý và gánh nặng như thế nào, đây giống như là thiên chức của người làm cha, rốt cuộc phải hy sinh và dâng hiến như thế nào? Anh lo nghĩ thật lâu, cuối cùng sau khi trao đổi với mọi người, mời Tưởng Thiên Lỗi làm cha đỡ đầu cho hai bảo bối, phải biết rằng bản thân mình mặc dù nhìn như tùy ý bình dị gần gũi nhưng lại cực kỳ sắc bén, mà cá tính của Tưởng Thiên Lỗi nhẹ nhàng, nghĩ sâu tính kỹ, nếu dạy dỗ cho đứa bé có thể lấy điểm mạnh của anh, bù đắp điểm thiếu sót của mình---

Lúc đầu, Tưởng Thiên Lỗi vẫn nhiều lần từ chối, nhưng vẫn không kháng cự nổi hai bảo bối nhỏ thật ngộ nghĩnh đáng yêu, ngay lập tức mỉm cười gật đầu đồng ý.

Mọi người nghe được tin này cũng vui mừng, nhất là Đường Chí Long mỉm cười hài lòng gật đầu.

Cùng với hai bảo bối nhỏ sinh ra, Hoàn Cầu quả thật xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất, bởi vì Trang Hạo Nhiên cảm giác tương lai sự nghiệp rượu đỏ của vợ sẽ phát triển ở trong nước, mà mình cũng muốn ở trong giai đoạn bảo bối trưởng thành tốt nhất, người làm cha mình có thể làm bạn ở bên cạnh, nhưng sự nghiệp của mình nhưng vẫn ở tại châu âu, lúc trước tạm thời xây tòa nhà Hoàn Á cũng đã gần hết hạn hợp đồng, cho dù cùng tập đoàn có ràng buộc chặt chẽ hay không, vẫn phải tuân theo quy định, mà lãnh đạo cấp cao ở trụ sở chính tại châu âu cũng đang mong muốn Trang Hạo có thể trở lại chủ trì tình hình chung, sau khi trải qua thảo luận Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ liền đưa ra quyết định cử Tưởng Thiên Lỗi đến châu âu tạm thời tiếp quản sự vụ của Hoàn Á trong ba năm, mà Trang Hạo Nhiên ở lại tập đoàn Á Châu tiếp quản sự vụ của Tưởng Thiên Lỗi, cũng để cho hai Tổng Giám đốc phát huy hết tất cả điểm mạnh trong lúc tiếp quản sự nghiệp!!

Sau khi tin tức này truyền ra, thị trường chứng khoán của Hoàn Cầu lại rung chuyển như cơn sóng, cho dù như thế nào, trong cuộc sống luôn có những lúc thăng trầm và khó khăn thử thách, chỉ xem bạn có chuẩn bị đủ dũng khí, trí tuệ, mạnh mẽ tiến tới phía trước hay không, xuyên qua bản chất cuộc sống, tìm đến thế giới bao la của tâm hồn. Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi lựa chọn chung sức một lòng, cùng nhau ra sức đón nhận thử thách, giữa sự phản đối và công kích của các lãnh đạo cấp cao, dẫn dắt tập đoàn tiến lên đỉnh cao, khách sạn dưới nước cũng đang triển khai dầu sôi lửa bỏng, mà Tưởng Thiên Lỗi sau khi hoàn thành bàn giao toàn bộ công việc, liền dự định sẽ lên đường đi nước Anh ngay ngày hôm đó, Đông Anh bởi vì phải ở lại trong nước đi theo Trang Hạo Nhiên quen thuộc một thời gian, biết Tổng Giám đốc sắp đi, cô khóc đến không thành tiếng---

Tưởng Thiên Lỗi mặc tây trang đen, thu dọn sạch sẻ tất cả tài liệu trên bàn làm việc của mình, thấy Đông Anh dẫn đám thư ký cùng các lãnh đạo cấp cao im lặng đứng bên ngoài, tâm trạng mọi người cũng nặng nề, anh cũng hơi nở nụ cười, vừa thu dọn tài liệu cuối cùng, vừa nhàn nhạt nói: “Mọi người đi theo tôi đã nhiều năm, mưa gió nào mà chưa từng trải qua, tôi chỉ đi nước Anh ba năm sẽ trở về--- Cám ơn mọi người nhiều năm qua vẫn trung thành đi theo, Tưởng Thiên Lỗi tôi có thể đạt được thành tựu sự nghiệp như hôm nay, tất cả đều do mọi người tận tụy--- Hi vọng tương lai chúng ta hợp tác cũng không bị ngăn cách----”

Lúc này Đông Anh đã khóc nghẹn lời, mặc cho nước mắt chảy xuống ròng ròng, cô nghẹn ngào nói: “Tổng Giám đốc, anh cho tôi đi theo anh đi--- Anh cho tôi đi theo anh đi--- Một mình anh đi nước Anh, như vậy rất cô đơn---”

“Tôi không có thời gian cô đơn---” Trên người Tưởng Thiên Lỗi là người gánh vác thế giới rộng lớn, mặc dù anh cũng xúc động và không nở, nhưng vẫn cố đè nén đau đớn cùng chua xót trong lòng, nhanh chóng đứng lên, chỉ có một mình Tiêu Đồng đứng lên theo xách theo cặp công văn cho mình, mới lạnh nhạt nói: “Không phải có Tiêu Đồng đi cùng tôi sao--- Vừa lúc cô cũng nên suy tính cho tương lai của cô một chút, Tổng Giám đốc Trang sẽ bố trí thật tốt, cô yên tâm đi--- Tôi cũng đã bàn giao xong---”

Đông Anh chưa bao giờ biết sau khi Tưởng Thiên Lỗi rời đi, trái tim của mình lại đau như vậy, đau đến cô khóc thất thanh một trận, nghẹn ngào nói: “Anh hãy để tôi đi cùng anh, tất cả mọi người không ai hiểu anh giống như tôi --- Biết anh cần gì--- Hiểu trong lòng anh đang suy nghĩ gì--- Bên cạnh anh vốn cũng chưa từng có một người nào hiểu anh---”

“Được rồi. Đừng cảm tính như vậy ---” Tưởng Thiên Lỗi đè nén xúc động, nắm nhẹ bả vai Đông Anh nói: “Hỗ trợ Tổng Giám đốc Trang thật tốt, cô nên biết lý tưởng của chúng ta giống nhau. Cám ơn cô đã đồng hành rất nhiều năm ---”

Anh nói xong, liền hơi đè nén nổi lòng, nhanh chóng xoay người đi ra văn phòng Tổng Giám đốc, lại nhìn thấy rất nhiều lãnh đạo cấp cao cùng cấp dưới phòng hành chánh đứng ở một bên, mọi người hai mắt rưng rưng nghẹn ngào cung kính, gọi: “Tổng Giám đốc!!! Lên đường thuận buồm xuôi gió! Xin sớm ngày trở lại!”

Tưởng Thiên Lỗi chăm chú nhìn tất cả nhân viên, hơi nở nụ cười cảm động gật đầu, liền tiếp tục xoay người đi vào thang máy, Tiêu Đồng tâm trạng cũng nặng nề đi theo anh tới thang máy, nhanh chóng nhấn nút mở cửa cho anh!

Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng đi vào, chậm rãi xoay người nhìn Đông Anh cùng tất cả mọi người rối rít cung kính cúi đầu chào, một số nhân viên đã khóc nghẹn ngào, hai tròng mắt anh lóe lên, cố nén xúc động, tự mình nhấn nút đóng cửa!!

Thang máy nhanh chóng trượt xuống!!

Hoắc Minh dẫn đám quản lý Câu lạc bộ khách sạn Á Châu, rối rít đứng ở hai bên đại sảnh, Nhã Tuệ cùng Trần Mạn Hồng không ngừng rơi lệ, nghĩ lại Tưởng Thiên Lỗi đúng là lãnh đạo hoàn mỹ, xứng chức lôi cuốn, các nhân viên khách sạn được anh dẫn dắt, tất cả mọi người thật làm việc hết lòng và thật vui vẻ, tất cả đồng nghiệp ở bộ phận tiếp tân cũng đều rơi lệ, hai mắt của Từ Trạch Minh cùng đám quản lý nam cũng đỏ bừng, mặc dù biết đây chỉ là một quyết định tạm thời, nhưng tương lai quyết sách của lãnh đạo cấp cao sẽ mãi luôn thay đổi---

Lúc này, đầu bếp Trưởng cũng nhanh chóng dẫn đám đầu bếp cũ, hai mắt rưng rưng đi ra, đứng ở trong đại sảnh khách sạn Á Châu, tâm trạng mọi người đều nặng nề.

Cửa thang máy lập tức mở ra!!

Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng bước ra, lại thấy tình hình trước mắt, anh hơi giật mình!

“Tổng Giám đốc---- “ Hoắc Minh dẫn đám nhân viên quản lý, tất cả đều đau lòng không nở, cúi đầu chào, lại nghẹn ngào nói: “Hi vọng ngài sớm trở về!!!”

Tưởng Thiên Lỗi dừng ở bên cửa thang máy, hơi giật mình nhìn dáng vẻ trung thành của mọi người, nhất là nhìn thấy một người như Hoắc Minh hai mắt cũng rưng rưng, cuối cùng anh cắn chặt răng mạnh mẽ đè nén không đành lòng, cũng không nói lời nào nhanh chóng cất bước đi tới, trải qua bên cạnh đám nhân viên, trái tim của anh đau đớn từng hồi, nhưng vẫn cắn chặt răng muốn ngồi lên chiếc Rolls-Royce, không ngờ còn chưa bước lên xe, một chiếc BMW màu vàng thắng gấp ở trước thảm đỏ, Tử Hiền mặc váy dài cúp ngực màu đen, mái tóc xoăn buông thả, hai mắt không ngừng rơi lệ đi tới trước mặt của Tưởng Thiên Lỗi, vừa khóc vừa nắm chặt tay anh: “Thiên Lỗi!! Anh đừng đi một mình!! Anh đừng đi khỏi như vậy, em thật rất đau lòng--- Em đi cùng anh, mặc kệ anh yêu ai, không yêu ai, em cũng không sao cả, anh hãy để cho em giúp anh!! Đừng đi một mình như vậy ---- Em và anh kết hôn, em sẽ sinh con cho anh được không?”

Tưởng Thiên Lỗi dừng bước ở trước thảm đỏ, liền nghiêm mặt, khôi phục khí thế nguội lạnh của người chồng hứa hôn trước kia, ánh mắt nhìn về phía trước---

“Anh đừng như vậy!!! Anh đừng bày dáng vẻ này!! Cái tên chết tiệt anh, anh có biết như vậy sẽ làm cho em rất đau lòng không? Để em đi cùng anh đi--- Hãy để cho em đi cùng anh--- Có được không?” Tử Hiền rơi lệ cầu xin Tưởng Thiên Lỗi.

“Tại sao mọi người đều cảm thấy anh cô đơn---” Tưởng Thiên Lỗi ổn định suy nghĩ một chút, bất đắc dĩ xoay người nhìn Tử Hiền nói: “Em vẫn luôn cảm thấy anh cô đơn sao? Yêu nhau không phải vì bản thân mình cô đơn, mà là vì một chút tình yêu trong lòng --- Cuộc đời cũng không phải chỉ có tình yêu, nếu mỗi người chúng ta coi trọng cuộc sống, cũng nên biết--- Chúng ta có trách nhiệm của chúng ta, chúng ta có sứ mạng của chúng ta --- Chúng ta còn có rất nhiều tình bạn, tình thân, tình yêu, tình đồng nghiệp đếm không hết, em nói cho anh biết trong quá trình này, điều nào không quan trọng? Hiện tại trong lòng anh rất đầy ắp--- Bởi vì anh gánh vác rất nhiều thứ mà người khác không thể gánh vác, anh đang làm chuyện không lãng phí trong cuộc đời này--- Anh đang đứng trên con đường mơ ước, rồi tình yêu--- Sẽ đến---”

Tử Hiền rơi lệ nhìn Tưởng Thiên Lỗi.

Tưởng Thiên Lỗi cũng nhìn Tử Hiền thật sâu mỉm cười nói: “Tình yêu lớn nhất của anh dành cho em chính là chia tay với em, bởi vì anh muốn tôn trọng cuộc sống của em--- Tử Hiền, vợ hứa hôn cũ của anh, cám ơn em đã làm bạn một thời gian--- Đi tìm hạnh phúc của mình đi--- Anh chúc em hạnh phúc---”

Người đàn ông này nói xong, hít sâu một hơi, nhanh chóng ngồi vào trong xe Rolls-Royce, bình thản căn dặn tài xế lái xe.

“Tổng Giám đốc---- Hi vọng ngài sớm trở lại!!!” Mọi người cùng đi ra khách sạn Á Châu, rơi lệ nói.

Tưởng Thiên Lỗi cũng không quay người lại, mà theo Rolls-Royce chậm rãi chuyển động, hai tròng mắt cuối cùng lóe ra nước mắt không tha.

Tử Hiền bất đắc dĩ đứng ở trên thảm đỏ, khóc nức nở, cảm giác mênh mông này cuối cùng cũng mạnh mẽ ùa về phía mình, khổ sở mất mát đến không nói nên lời---

Thời gian giống như một quyển sách, mỗi ngày nó mở ra cho bạn một trang, nếu bạn không muốn bỏ qua trang này thì phải xuyên qua bản chất của nó, hiểu rõ linh hồn của nó, nếu như bạn nhìn thấy tòa nhà cao tầng trước mặt thì có thể chú ý tới chốn đào nguyên bầu trời đầy sao muôn sắc muôn màu ở phía sau hay không? Nếu chúng ta có đôi mắt sáng ngời nhất trên thế gian, chúng ta nhất định phải dùng nó để nhìn sự vật xinh đẹp nhất trên thế gian, mà không phải buông thả tánh mạng của mình, để cho mình rơi vào trong vòng luân hồi muốn ra sao thì ra, Thượng Đế đưa chúng ta tới thế giới này, nhất định phải có ý nghĩa thiêng liêng và lý do của riêng mình---

Vườn nho thăm thẳm nơi xa, theo đầu mùa hè chính thức đến lại một mảnh xanh um, cả vùng đất như phủ lên một bộ áo mới, chuyện Tưởng Thiên Lỗi đến nước Anh nhận chức đã ảnh hưởng đến rất nhiều người, dĩ nhiên cũng sẽ đồn thổi tới vườn nho, bởi vì trước kia mỗi lần ký tài liệu những mảnh vườn nho này, cung cấp tiền bạc, ủng hộ công việc ủ rượu là Tưởng Thiên Lỗi, cho dù sau này do Trang Hạo Nhiên quản lí cũng không có khác nhau, nhưng nghe được tin tức này, ai cũng không nhịn được bồi hồi xúc động một phen ---

Bác Dịch từ trong nhà chậm rãi cất bước đi ra hàng rào sân, bước đi trên mảnh đất mới vừa khai hoang còn nồng mùi bùn đất, đi tới trước vườn nho, hai tròng mắt sâu thẳm khẽ chớp, nhìn một mảnh xanh biếc nơi phương xa, nhớ tới lúc gần đây nhận được lời mời của Trang Hạo Nhiên tham gia tiệc trăm ngày của hai bảo bối, nhưng sợ lúc đi qua đụng phải Trang Ngải Lâm, lại làm cô tức giận và khổ sở, ngay lập tức nhẹ nhàng từ chối lời mời, mùa đông năm ngoái anh một mình trốn ở trong gió tuyết sâu lạnh, mân mê dây nho, cảm giác từng trận gió tuyết sắp làm mình chết cóng, nhưng phát hiện loại sâu lạnh này kề bên cũng là một loại bầu bạn, cứ lẳng lặng nhớ nhung cô gái kia, ngày tiếp nối đêm, cô gái kia hiểu mình--- Là thật sự hiểu mình---

Người đàn ông này suy nghĩ những chuyện này, lại rơi vào trong một loại trống vắng càng sâu hơn, lẳng lặng cúi đầu, nhìn từng luống rau dại trồng ven ruộng bậc thang, cùng những đóa “Tuyết Liên” cũng dần dần nhú đầu, anh không khỏi ngồi xổm người xuống vươn hai tay đào ra một chút bùn đất, moi một đóa Tuyết Liên, mân mê hình dạng của nó, hơi nhíu mày suy nghĩ, nó thật là rễ sắn sao? Anh khẽ di động mí mắt, nhớ tới một cô gái nào đó tới vườn nho của mình căm giận nói, ghét tuyết liên này như ghét kẻ thù, anh không nhịn được khẽ cúi đầu, hơi cười khổ ---

Một cơn gió mát mẻ thổi qua, mang đến tiếng “xào xạc” của vườn nho, theo sau--- Một tràng tiếng bước chân nhè nhẹ như từ trong tiếng “xào xạc” truyền đến---

Bác Dịch đang cầm búp “Tuyết Liên”, lẳng lặng suy tư, nhưng không khỏi cảm thấy tiếng bước chân này có chút khác thường, thường ngày vườn nho này chỉ có mình anh, sẽ không có người khác đi vào, anh hơi nổi lên nghi ngờ quay mặt lại nhìn tới trước---

Gió càng lúc càng lớn, mang theo tiếng “xào xạc” khắp vườn nho, trên con đường nhỏ đất vàng nhão dính bám chặt hai bên vườn nho, một bóng người đang chậm rãi đi tới, cô mặc T-shirt dài tay màu trắng cùng quần jean màu xanh dương, đeo chiếc thẻ bài ngọc bích rồng bay, tóc dài buông xõa đến eo, trên bả vai đeo một túi xách màu đen thật giản dị, thật tự nhiên hào phóng đi tới ----

Khuôn mặt Bác Dịch lộ ra vẻ kinh ngạc sững sờ, tay cầm bắp “Tuyết Liên” cũng không kịp đặt xuống, đang chậm rãi đứng lên, đón gió mát vườn nho, không thể tin nổi nhìn cô gái trước mặt---

Khuôn mặt Trang Ngải Lâm cũng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nhìn người đàn ông đang kinh ngạc sững sờ trước mặt, cô im lặng không lên tiếng, tiếp tục cất bước đi tới, cho đến khi đi tới trước mặt của anh---

Bác Dịch vẫn không thể tin nổi nhìn cô gái trước mặt---

Trang Ngải Lâm cũng hơi nở nụ cười, nhìn người đàn ông trước mặt, lúc đầu im lặng do dự nhẫn nhịn một lúc, mới nói: “Một năm có hai quý em nhất định phải trở về Paris, bởi vì em phải tham gia tuần lễ thời trang --- Thời gian còn lại, sẽ ở lại nơi đó xử lý một chút việc riêng--- Nhưng nếu--- Có một chút tình huống đặc biệt, ví dụ như em mang thai--- Em cũng có thể sẽ ở lại bên cạnh của anh, mười tháng---”

Bác Dịch nghe nói như vậy, thân thể rốt cuộc run lên vì cảm giác thật sự hưng phấn, hai tròng mắt cảm động rưng rưng nước mắt, thật sung sướng nhìn cô gái trước mặt ----

Trang Ngải Lâm cũng chăm chú nhìn dáng vẻ của anh như vậy, đột nhiên mỉm cười trong gió.

Bác Dịch cũng cười, nhưng lập tức cúi đầu rơi nước mắt ---

Chúng ta vĩnh viễn cũng không có cách nào nghĩ ra, hoàn mỹ đến cùng hoàn mỹ đến mức nào, trọn vẹn đến cùng trọn vẹn đến mức nào, chúng ta chỉ biết rằng, trên con đường này, phải trả giá --- Càng không ngừng trả giá --- Chỉ có trả giá, chỉ có cố gắng, mới thành công, mới hạnh phúc, giống như tiếng chuông giáo đường vĩnh viễn không ngừng nghỉ, mang theo tín ngưỡng, vang lên từng hồi--- từng hồi --- từng hồi---

Tiếng chuông nơi xa xôi, hôm nay chuông bay tới nơi nào? Khi trên thế giới này “xuân về hoa nở” ---

Rừng cây truyền đến tiếng gió “xào xạc” vẫn rất quen thuộc, ở trong mảnh núi rừng quen thuộc, đã từng có một người đàn ông vào mỗi buổi sáng sớm cũng sẽ cất bước đi lên ngọn núi này, đã từng có một cô gái nhỏ vì thực hiện mơ ước của cuộc đời, vì người yêu quý nhất, đi theo phía sau anh, mặc bộ quần áo thể thao màu hồng, cũng thở hổn hển chạy lên núi, còn nhớ rõ khi đó, mưa đông phất phới, hoa nhỏ cỏ non vẫn thật cố chấp buông thả ra màu xanh biếc, màu đỏ thắm, hôm nay hoa nhỏ cỏ non này lại không biết ở nơi nào, nhưng cảnh sắc lẫm liệt của ngọn núi cao kia vẫn xanh ngát mênh mông---

Trang Hạo Nhiên mặc áo sơ mi trắng và quần tây đen, khuôn mặt hơi nở nụ cười mãn nguyện, tay dắt một cô gái dịu dàng, bước lên thềm đá với tốc độ đều đều đi lên núi---

Đường Khả Hinh mặc áo sơ mi trắng cùng quần jean màu xanh dương, chải tóc đuôi ngựa thật dài, hơi nở nụ cười, theo Trang Hạo Nhiên dắt dìu, cũng từng bước đi lên núi---

“Em có đồng ý--- Theo anh từng bước từng bước đi lên núi sao?” Giọng nói cảm tính của người đàn ông vang lên---

“Em đồng ý ---” Giọng nữ dịu dàng ngọt ngào truyền đến, giống như khoảnh khắc cùng nhau đọc lời thề ---

“Nhưng anh có thể đi lên rồi xuống núi rất nhanh ---”

“Vậy anh đi trước --- Em sẽ theo sau ngay ----”

“Sẽ không cô đơn sao?”

“Không biết---”

“Tại sao---”

“Bởi vì tình yêu của anh--- Đã làm cho thế giới của em---- Xuân về hoa nở---”

Hai người cùng nở nụ cười thật ăn ý, cuối cùng tay trong tay cùng bước lên đỉnh núi ngày xưa, Trang Hạo Nhiên thật thỏa mãn và hạnh phúc ôm chặt Đường Khả Hinh vào lòng, cùng nhau xúc động nghênh đón từng làn gió mát thổi mạnh trên đỉnh núi, nhìn rừng núi xanh thẳm trùng điệp ở trước mặt lộ ra sức sống mạnh liệt, thật ra thiên nhiên vẫn luôn mở ra bức tranh tươi đẹp sức sống đầy mạnh mẽ cho chúng ta, chỉ chờ chúng ta khám phá---

Đường Khả Hinh nhìn phong cảnh thật xa xăm và rung động, thở mạnh một hơi, may mắn mình kiên trì chờ đợi đến hôm nay.

Trang Hạo Nhiên khẽ cúi đầu nhìn vợ, cũng may mắn mình vẫn luôn kiên định bước tới phía trước.

Hai người ôm nhau, đón gió mãnh liệt, chuẩn bị xong tất cả, một lần nữa lên đường đi về phía cuộc sống trọn vẹn hơn.

“Khi xuân về hoa nở”

Nếu như em khát khao một giọt nước

Anh sẳn sàng rót cả biển cả

Nếu như em muốn hái một chiếc lá đỏ

Anh cho em cả rừng phong cùng mây

Nếu em muốn một nụ cười

Anh rộng mở trái tim nóng bỏng

Nếu em muốn có người đi cùng

Anh đi cùng em tới tương lai

Khi xuân về hoa nở

Đây là thế giới của anh

Mỗi khi nở rộ

Đều là tình yêu phát ra từ trong trái tim

Cơn gió nhẹ lướt qua

Là anh đối thoại cùng trời cao

Thật ra hạnh phúc, vẫn luôn đi cùng chúng ta.

--- ------ -----TRUYỆN HOÀN---- ---------


_________________
Có duyên mới gặp nhau, dù cho ngàn dặm vẫn gặp nhau,
vô duyên đối diện bất tương phùng.
Chúng ta duyên phận cạn, thôi thì tạm chia tay!!!


Xem thông tin cá nhân
1 thành viên đã gởi lời cảm ơn megau1976 về bài viết trên: Tiosu
 [ 1460 bài ] 
           
 



Thành viên đang xem chuyên mục này: Google [Bot], Sontay, tuyentran204 và 149 khách


Bạn không thể tạo đề tài mới
Bạn không thể viết bài trả lời
Bạn không thể sửa bài của mình
Bạn không thể xoá bài của mình
Bạn không thể gởi tập tin kèm
Google [Bot]

Bây giờ là T4 T03 29, 2023 1:50 pm

Lần truy cập trước: T4 T03 29, 2023 1:50 pm


Thoát [ Google [Bot] ]


Đề tài nổi bật 
[Cổ đại - Trùng sinh] Trọng sinh cao môn đích nữ - Tần Giản

1 ... 137, 138, 139

2 • [Hiện đại - Trùng sinh] Gia khẩu vị quá nặng - Hắc Tâm Bình Quả

1 ... 160, 161, 162

3 • [Xuyên không - Trùng sinh] Cùng trời với thú - Vụ Thỉ Dực

1 ... 186, 187, 188

[Cổ đại - Trùng sinh] Ký sự của tiểu nương tử - Vân Nhất Nhất

1 ... 40, 41, 42

5 • [Xuyên không] Cuộc sống điền viên của Tình Nhi - Ngàn Năm Thư Nhất Đồng

1 ... 180, 181, 182

6 • [Xuyên không - Dị giới] Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên

1 ... 270, 271, 272

[Xuyên không - Huyền huyễn] Triệu hoán sư khuynh thành - Vô Ý Bảo Bảo

1 ... 179, 180, 181

8 • [Xuyên không] Nữ nhân sau lưng đế quốc Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng (phần 1)

1 ... 165, 166, 167

9 • [Xuyên không - Dị giới] Phế sài muốn nghịch thiên Ma Đế cuồng phi - Tiêu Thất Gia - Hoàn

1 ... 229, 230, 231

10 • [Xuyên không - Điền văn] Nông kiều có phúc - Tịch Mịch Thanh Tuyền

1 ... 187, 188, 189

11 • [Hiện đại] Quân hôn Tổng giám đốc thô bạo của tôi - Nam Mịch

1 ... 143, 144, 145

[Cổ đại - Trùng sinh] Tướng phủ đích nữ - Trầm Hoan

1 ... 121, 122, 123

13 • [Hiện đại] Ảnh hậu làm quân tẩu - Đông Nhật Nãi Trà

1 ... 73, 74, 75

14 • [Hiện đại - Hào môn] Nữ phụ bạch liên hoa này tôi không làm nữa - Ma An

1 ... 27, 28, 29

15 • [Cổ đại - Trùng sinh] Chỉ yêu chiều thế tử phi - Mại Manh Miêu

1 ... 76, 77, 78

16 • [Xuyên không] Con đường vinh hoa của Thái tử phi - Tú Mộc Thành Lâm

1 ... 53, 54, 55

17 • Cuộc thi Miss List truyện sắc hoàn diendanlequydon năm 2020 (Tổng kết trang 16)

1 ... 49, 50, 51

18 • [Xuyên không - Dị thế] Thiên tài cuồng phi - Băng Y Khả Khả

1 ... 88, 89, 90

19 • [Xuyên không - Dị giới] Tà phượng nghịch thiên - Băng Y Khả Khả

1 ... 148, 149, 150

[Hiện đại] Hào môn tranh đấu I Người tình nhỏ bên cạnh tổng giám đốc - Hàn Trinh Trinh

1 ... 485, 486, 487



Thành viên nổi bật 
ChieuNinh
ChieuNinh
đêmcôđơn
đêmcôđơn
THO THO
THO THO

Khách

Khách

Khách

miumiumiu1011: tớ muốn truy cập vào truyện sắc  ngôn tình thì làm thế nào
Lại Thị Lan Anh: Tôi muốn được truy cập vào truyện sắc  ngôn tình
Shop - Đấu giá: Mẹ Bầu vừa đặt giá 201 điểm để mua Mercedes
Shop - Đấu giá: Đăng Tiểu Hy vừa đặt giá 200 điểm để mua Pikachu
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 200 điểm để mua Tiên nữ
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 201 điểm để mua Thiên thần xanh
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 201 điểm để mua Bướm Hồng Vàng
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 201 điểm để mua Bươm bướm tím 2
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 209 điểm để mua Ngọc xanh 5
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 563 điểm để mua Ngọc xanh 6
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 384 điểm để mua Hồng ngọc 3
Shop - Đấu giá: Ngọc Hân vừa đặt giá 697 điểm để mua Sparkly Diamond
Ban chieu: có ai có list truyện k chia sẻ mình với
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 404 điểm để mua Dây chuyền đá Amethyst
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 411 điểm để mua Đá Amethyst
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 345 điểm để mua Ngọc tím 3
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 200 điểm để mua Cung Sư Tử
Shop - Đấu giá: cò lười vừa đặt giá 200 điểm để mua Cầu thủy tinh Tatty
daisy hoàng lan: Cho em hỏi sao dạo này em không nghe đọc truyện được nuqax vậy ạ . Kể cả truyện trước đây e đã từng nghe luôn
Shop - Đấu giá: Mẹ Bầu vừa đặt giá 201 điểm để mua BMW
Shop - Đấu giá: ChieuNinh vừa đặt giá 201 điểm để mua Bird kiss
Shop - Đấu giá: ChieuNinh vừa đặt giá 200 điểm để mua Đàn gà
Shop - Đấu giá: Mèo Mướp Thích Ngủ vừa đặt giá 201 điểm để mua Bé đi ngựa quay
Kha linh: Cho mình hỏi sao được  cấp phép đọc truyện ngôn tình sắc á
Shop - Đấu giá: zin zin zin vừa đặt giá 200 điểm để mua 3 sao xanh
Shop - Đấu giá: zin zin zin vừa đặt giá 200 điểm để mua Ngựa trời (kiểu 1)
huucanhlaitin: Mọi người cho mình hỏi cách chèn hình vào bài đăng ạ? Mình chèn mãi nó vẫn báo spam
Shop - Đấu giá: Mẹ Bầu vừa đặt giá 201 điểm để mua Audi
Shop - Đấu giá: Mèo Mướp Thích Ngủ vừa đặt giá 201 điểm để mua Hamster phiêu cùng âm nhạc
Duy Khôi: Sau 6 năm thì đã onl lại và ngáo ngư �

Powered by phpBB © phpBB Group. Designed by Vjacheslav Trushkin.