Ngày tham gia: T7 T09 13, 2014 8:01 am Tuổi: 33 Bài viết: 8393 Được thanks: 19763 lần Điểm:12.38
[Cổ đại - Trùng sinh] Tướng phủ đích nữ - Trầm Hoan - Điểm: 10
TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ
TÁC GIẢ : TRẦM HOAN
EDITOR: thuganhanuoi, Yêu tà
THỂ LOẠI: cổ đại, trùng sinh, báo thù
LỊCH ĐĂNG: chủ nhật hàng tuần
Giới thiệu
Nàng, Nạp Lan Tĩnh là đích nữ đại tiểu thư của tướng phủ, là đệ nhất mỹ nữ kinh thành, một khi gả làm thái tử phi lại tôn quý vô cùng.
Trước nàng đoan trang cao quý, sau nàng tâm cơ đơn thuần, đem sói tin làm người tốt.
Nhưng khi thứ muội tiến cung, đã đánh mất vinh sủng của nàng, hại chết hoàng nhi, bức tử mẫu thân, bức điên huynh trưởng, hại một nhà ngoại tổ phụ bị diệt môn, cuối cùng một ly rượu độc khiến nàng ôm hận mà chết.
Trời cao có mắt làm cho nàng dục hỏa trùng sinh.
Di nương cải trang hiền thục, nàng bức nàng ta lộ nguyên hình.
Thứ nữ giả thiên chân, nàng liền tương kế tựa kế, nhìn xem rốt cuộc là mèo nào cắn mỉu nào.
Thái tử muốn cưới nàng? Nằm mơ, nếu lại tin hắn thì nàng chính là lão trư.
Thử xem nàng thế nào.....
Cứu mẫu thân, cứu huynh trưởng, cứu một nhà ngoại tổ phụ......
"Vì sao?" Nạp Lan Tĩnh một thân cung trang đỏ thẫm, cổ tay áo kia viền chỉ vàng lại dính đầy tro bụi, ba ngàn sợi đen tùy ý xõa tung xuống dưới, sắc mặt tái nhợt, bị người áp đảo nằm trên mặt đá cẩm thạch lạnh lẽo.
Nàng ngẩng đầu lên, thấy Nạp Lan Khuynh thần sắc ung dung, đầu đội mũ phượng, mười ngón tay sơn đỏ, một đôi mắt hoa đào xem quả thật là kiều mị vô cùng.
"Tỷ tỷ tốt của ta, thân hồng y này của ngươi thật chướng mắt!" Nạp Lan Khuynh ngồi ngay ngắn ở vị trí chủ thượng, đùa nghịch móng tay sơn đỏ, giông như lơ đãng nói một câu, còn giống như tỷ muội đang nói chuyện.
"Không có nghe thấy Hoàng hậu nương nương nói sao? Quần áo này chướng mắt! Còn không đem cởi ra!" Quế ma ma đứng bên cạnh nghe được lời Nạp Lan Khuynh nói, vẻ mặt khiêu khích, hai tay áp sát thắt lưng, sắc mặt kẻ tiểu nhân đắc chí.
"Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương sao? ha ha....." Nạp Lan Tĩnh thì thào, hắn nhưng lại khẩn cấp thế sao? Ngay cả quần áo chỉ còn lại áo lót che đậy thân thể cũng không phát hiện.
Hắn nói "Tĩnh nhi, nàng là nữ tử đẹp nhất thế gian"
Hắn nói "Tĩnh nhi, nếu ta không phải hoàng tử, liền chỉ cưới một mình ngươi"
Hắn nói "Tĩnh nhi, trẫm hôm nay lập nàng làm hậu, từ nay về sau nàng không chỉ là thê tử duy nhất của trẫm, mà giang sơn này một nửa cũng thuộc về nàng!"
Hắn ôn nhu, hắn đa tình, giống như ngay tại trước mắt, nay xem ra đều khiến người chê cười, người chưa đi trà đã lạnh.
"Kiếm Thiểu Phong! Kiếm Thiểu Phong!" Nạp Lan Tĩnh cắn răng không biết nói gì, chỉ lặp đi lặp lại ba chữ.
"Tỷ tỷ, hô thẳng tục danh Hoàng thượng là tội đại bất kinh, là tội xử trảm cửu tộc! Ai u, xem trí nhớ ta này, ngươi hiện tại đã không còn cửu tộc mà diệt, hôm qua Trấn Nam tướng quân phủ bởi vì thông đồng với địch, toàn bộ đã bị hành quyết trảm lập tức! Không một ai sống sót" Nạp Lan Khuynh như đột nhiên nhớ tới, môi mang ý cười, nếu không biết bản tính của nàng, cô gái thiên chân ( ngây thơ + chân thật ) nhưng lại ác độc như thế!
"Kiếm Thiểu Phong! Ngươi thật nham hiểm!" Nạp Lan Tĩnh nhất thời bực mình, ôm ngực ói ra một ngụm máu tươi trên mặt đất.Mười năm vợ chồng, bất qua tất cả là một âm mưu
"Nạp Lan Khuynh cho dù là diệt cửu tộc, ngươi trốn cũng không thoát, Nạp Lan gia cũng trốn không thoát" Nạp Lan Tĩnh đột nhiên đứng lên, nàng hận! Hận bản thân có mắt không tròng, hận bản thân yếu đuối vô năng.
"Haha ______" Nạp Lan Khuynh nghe được chuyện buồn cười, ngửa mặt lên trời cười lớn, thậm chí cười chảy nước mắt. "Nạp Lan Tĩnh! Ngươi thật sự là ngốc! Tên của ngươi ở trên gia phả Nạp Lan gia đã bị xóa bỏ, hiện tại nương ta mới là Nạp Lan gia vợ cả mà ta mới là đích nữ tiểu thư Nạp Lan gia! Ngươi cái gì cũng không phải" Nạp Lan Khuynh đứng lên, rũ mắt xuống nhìn một thân chật vật của Nạp Lan Tĩnh, tâm tư giờ khắc này thật sự rất thỏa mãn.
"Ngươi đồ độc phụ! Là ngươi, Là các ngươi! Ngoại công ta sẽ không thông đồng với địch! Là các ngươi thiết kế hãm hại!" Nạp Lan Tĩnh thông suốt rất nhiều việc, ngoại công mình vẫn luôn trung thành và tận tâm, làm sao có thể thông đồng với địch phản quốc.
"Thì như thế nào? Chỉ biết đổ thừa hắn cây to đón gió a!" Nạp Lan Khuynh ngồi xổm xuống bên cạnh Nạp Lan Tĩnh, chậc chậc thở dài, giống như có bao nhiêu không tha, có bao nhiêu đồng tình.
"Tỷ tỷ, đưa ngươi cái này!" Nháy mắt Nạp Lan Khuynh trở về khuôn mặt ngày thường như đón ánh nắng mặt trời, loan loan khóe miệng.Bên cạnh, Quế ma ma đưa tới một cái hộp, Nạp Lan Khuynh cười đến sáng lạn, mười ngón tay tự mình đem cái hộp đến trước mặt Nạp Lan Tĩnh.
"KHÔN_________GGGG" Nạp Lan Tĩnh phun một ngụm máu tươi lên người Nạp Lan Khuynh.
"Tiện tì" Quế ma ma bên cạnh một cước dẫm lên mặt Nạp Lan Tĩnh, bụi đất bay lên cũng không ngăn được tầm mắt của nàng, hòm kia thế nhưng chứa thủ cấp hoàng nhi, hoàng nhi còn nhỏ như vậy, nhỏ như vậy! Nạp Lan Tĩnh khóc không ra tiếng, lòng đau như dao cắt.
Hổ độc còn không ăn thịt con, Kiếm Thiểu Phong ngươi rốt cuộc là loại người gì?
"Đây là hoàng thượng để lại cho ngươi!" Nạp Lan Khuynh khoát tay áo, ý bảo Quế ma ma buông Nạp Lan Tĩnh ra, rồi đem thánh chỉ vàng óng ném trước mặt Nạp Lan Tĩnh.
"Hoàng hậu Nạp Lan Tĩnh không tài không đức, không tuân thủ phụ đức.Thái tử Kiếm Hồng cũng không phải con trẫm, ban tử! Phế hậu vị Nạp Lan Tĩnh sau ban thưởng tử!"
Hảo, ngắn gọn vài câu, hai mắt Nạp Lan Tĩnh càng đỏ lên, một đám ma khí như áp chướng nàng khiến nàng không thở nổi, cuối cùng hai mắt chảy ra máu đỏ tươi.
"Ban thưởng tử!" Nạp Lan Khuynh lạnh lùng nhổ ra, giây phút này giống như đã đợi cả đời.
"Kiếm Thiểu Phong! Kiếm Thiểm Phong! Ta thề, ta có thành quỷ cũng khiến các ngươi nợ máu phải trả bằng máu....!" Thanh âm vang vọng toàn bộ vùng trời lãnh cung, đầy oán khí không chỗ phát tiết.
***************************
Đã sửa bởi thuganhanuoi lúc T6 T03 13, 2015 2:35 am, lần sửa thứ 6.
"A_________" Nạp Lan Tĩnh bừng tỉnh, một thân mồ hôi lạnh làm ướt cả cái chăn đắp trên người.
"Tiểu thư, người tỉnh? Mau, mau thông báo cho lão gia và phu nhân, tiểu thư đã tỉnh!" Anh Đào vui sướng nhìn Nạp Lan Tĩnh, khóe mắt ươn ướt "Tiểu thư, người hù chết Anh Đào, tiểu thư người có đói bụng không? Có khát nước không? Thân mình có chỗ nào không thoải mái...?"
Nạp Lan Tĩnh không khỏi ngạc nhiên, nàng có chút lỗ mãng mà nhìn chằm chằm cô nương trước mặt.. Khoan! Anh Đào, Nạp Lan Tĩnh giật mình nhớ lại, thời điểm nàng vừa tiến cung cũng là lúc Anh Đào bị Nhị di nương làm chủ gả cho một gã quản sự, như thế nào lại ở chỗ này?
"Tĩnh nhi, như thế nào rồi?" Theo tiếng gọi nhìn lại, một phụ nhân trên gương mặt biển hiện lo lắng đi tới, sắc mặt tái nhợt, cả người phải dựa vào nam tử trung niên đi bên cạnh.
"Nương...." Nạp Lan Tĩnh vừa mở miệng liền bật khóc thành tiếng, tuy nàng không biết hiện tại chuyện gì đang xảy ra nhưng lúc này tâm trạng vui mừng không thể che lấp được.
"Ngươi đứa nhỏ này, khóc cái gì mà khóc?" Phụ nhân ngồi mép giường, đau lòng đem tay kéo nàng vào trong lòng, khóe mắt ẩm ướt, lời nói mang theo lo lắng.
"Đứa nhỏ vừa mới tỉnh lại, nàng đừng vội mắng" Nam tử trung niên bất đắc dĩ nhìn phụ nhân, ánh mắt rõ ràng cất giấu sủng nịch.
"Nữ nhi tham kiến phụ thân!" Nạp Lan Tĩnh cả kinh, nhanh chóng phục hồi tinh thần lại, phụ nhân này chính là mẫu thân nàng Cung thị, mà vị nam tử trung niên chính là phụ thân Nạp Lan Tĩnh _Nạp Lan Diệp Hoa.
"Không cần chú ý nghi thức xã giao, vừa tỉnh dậy nên nghỉ ngơi cho tốt" Nạp Lan Diệp Hoa khoát tay áo, ý bảo Nạp Lan Tĩnh không cần đứng dậy, "Đại phu nói do chứng khí hư làm cho đột nhiên té xỉu, nên tĩnh dưỡng, không có trở ngại." Lời tuy nói xong ,nhưng trong ánh mắt lại chưa từng thấy sự lo lắng, đối với Đại nữ nhi làm cho hắn không rõ cảm giác gì, không xa không gần.
"Làm cho phụ thân lo lắng, nữ nhi thật sự băn khoăn." Nạp Lan Tĩnh cúi đầu, đối với người phụ thân trước mặt này không cần để ý mới khiến nàng có thể áp chế phát ra nồng đậm hận ý.
"Tĩnh nhi, ngươi nói cái gì? Đang tốt làm sao lại té xỉu? Làm sao lại mắc chứng khí hư? Là các ngươi, lũ nô tài này, không chăm sóc tốt tiểu thư.." Cung thị vốn xuất thân con nhà võ tướng, không biết che dấu cảm xúc của chính mình.
"Phu nhân tha mạng, phu nhân xin tha mạng!" Lũ nô tài này nghe xong lập tức quỳ gối trên mặt đất cầu xin tha thứ, phu nhân tính "ngoan", điều này bọn họ đều biết.
"Nương...không trách các nàng, là nữ nhi không cẩn thận, nhưng sức khỏe mẫu thân vẫn vậy?" Nạp Lan Tĩnh lo lắng nhìn Cung thị, mẫu thân thẳng tính, phụ thân thăng chức, mắt thấy nữ nhân trong nhà ngày càng nhiều mà thân thể nàng lại không bằng lúc trước.
"Mẫu thân, thân thể vẫn như vậy!" Cung thị cười gượng ép, nhìn nữ nhi của mình mỗi ngày càng lớn, bản thân lại không có gì không được như ý.
"Đại tỷ tỷ, Đại tỷ tỷ!" Ngoài cửa, một hồng y tiểu cô nương chạy tiến vào, thấy Nạp Lan Tĩnh mạnh mẽ nhào vào trong lòng nàng "Đại tỷ tỷ, nghe các nàng nói tỷ tỷ bị bệnh, Khuynh nhi lo lắng gần chết a!" Tiểu cô nương ngẩng đầu, còn thật sự lo lắng nhìn Nạp Lan Tĩnh, đôi mắt to tròn còn vương nước mắt, đô đô cái miệng nhỏ nhắn.
Thiên chân cô gái như vậy, ai nghĩ đến tâm lại độc ác đến thế, Nạp Lan Tĩnh cả người đều run lên, không tự chủ được vội lui người lại, hận không thể tận tay bóp chết nàng ta.
"Khuynh nhi, chạy chậm một chút" Phía sau một phụ nhân với chiếc cằm đầy, môi mang ý cười, hai cái lúc đồng tiền ẩn hiện, chậm rãi bước đến, dáng đi thướt tha yểu điệu.
"Khuynh nhi, ngươi không phát hiện Tĩnh tỷ tỷ đang bệnh sao, như thế nào ôm ấp, thiếu nữ mười hai tuổi rồi sao còn lỗ mãng!" Thấy phụ nhân kia tiến vào, sắc mặt Cung thị nháy mắt thay đổi, nàng ta không quy củ, nữ nhi cũng không quy củ theo, thật sự nhào tới, Tĩnh nhi khẳng định đau đi.
"Mẫu thân" Nạp Lan Khuynh nghe Cung thị nói, thưa dạ đứng sang một bên, thân mình run run, cái mũi cũng hồng lên, muốn khóc cũng không dám khóc thành tiếng, nước mắt từng giọt từng giọt lớn rơi xuống, như bị ủy khuất lại không dám nói ra.
"Tỷ tỷ, không nên tức giận, là muội muội không có dậy tốt, Khuynh nhi cũng chỉ quan tâm Tĩnh nhi, tỷ tỷ xem nàng còn nhỏ như vậy, chớ trách nàng, muội muội hướng tỷ tỷ xin lỗi, Khuynh nhi còn không mau quỳ xuống!" Phụ nhân vội lùi ra sau, như không dám tin, răng cắn môi dưới, đôi mắt như có như không nhìn Nạp Lan Diệp Hoa.
"Khuynh nhi vẫn là cái đứa nhỏ!" Thời điểm phụ nhân đang lôi kéo Nạp Lan Khuynh cho Cung thị cái dập đầu thì Nạp Lan Diệp Hoa lên tiếng cản trở, mày nhăn lại thành một chữ Xuyên.
"Không lão gia, là thiếp không có để ý, không trách tỷ tỷ, Khuynh nhi còn không mau dập đầu!" Nói xong, giả bộ dùng sức đem đầu Nạp Lan Khuynh ấn xuống.
Nạp Lan Khuynh nhất thời sợ hãi oa một tiếng khóc, "Phụ thân cứu ta, phụ thân mau cứu ta!" Rõ ràng là một tiểu cô nương mười hai lại có vẻ giống tiểu hài đồng bình thường, thanh âm non nớt, nay nghe thấy, nhưng lại giống như ra vẻ.
Nạp Lan Tĩnh mắt lạnh nhìn hai người diễn, một người ra vẻ, một người thì giả nhân giả nghĩa, thật không hổ là mẹ con.Nhìn tình cảnh này, Nạp Lan Tĩnh bỗng hiểu ra, trời xanh cho nàng cơ hội trùng sinh, làm cho nàng thấy rõ bộ mặt thật của hai mẹ con giả nhân giả nghĩa này.
Cung thị mặt lạnh, hai tay nắm thành quyền, vừa muốn mở miệng mắng lại bị Nạp Lan Tĩnh giữ chặt.
"Nhị di nương làm gì vậy? Khuynh muội muội từ nhỏ cùng ta thân cận, cái gọi là yêu sâu trách chi tiểu tiết chính là ý tứ này đi.Khuynh muội muội nhanh đến đây với tỷ tỷ!" Nạp Lan Tĩnh vẻ mặt tươi cười, đem hận ý chôn thật sâu trong lòng, vươn tay ý bảo Nạp Lan Khuynh mau lại đây.
"Phụ thân, Khuynh nhi sợ!" Nạp Lan Khuynh cũng không giống lúc trước cao hứng chạy tới bên người Nạp Lan Tĩnh, mà hướng về Nạp Lan Diệp Hoa, ánh mắt còn thường nhìn về phía Cung thị, giống như Cung thị là hội ăn thịt người.
Nạp Lan Tĩnh lạnh lùng cười, tuổi còn nhỏ đã có tâm cơ, biết Nhị di nương chịu thiệt, còn muốn hướng mẫu thân mình hắt nước bẩn.
"Khuynh nhi ngoan, Nhị di nương, ngươi xem đem dọa một đứa nhỏ thành như vậy, Nhị di nương ngày thường cũng vậy? Mẫu thân mềm lòng, Nhị di nương đối xử như vậy với nữ nhi mẫu thân, mẫu thân tuy là mẹ cả nhưng tâm sẽ đau nha!" Nạp Lan Tĩnh sắc mặt âm trầm, liên tục đem vấn đề hỏi xuống, đầu mối hướng về Nhị di nương, những câu trách cứ của nàng ta không phải, càng nói cho nàng ta nơi này nữ chủ nhân là mẫu thân của nàng, mà nữ nhi nàng ta sinh ra cũng không do nàng ta làm chủ.
************************************
_________________
Nếu Google [Bot] thích bài trên Ấnthank dưới đây nhé ^^!!!
Đã sửa bởi thuganhanuoi lúc T6 T03 13, 2015 2:49 am, lần sửa thứ 5.
Bạn không thể tạo đề tài mới Bạn không thể viết bài trả lời Bạn không thể sửa bài của mình Bạn không thể xoá bài của mình Bạn không thể gởi tập tin kèm